Người Dương Châu  lộc ăn 2
Vừa tới bến tàu thì Hà lão  vội vàng kêu  mở khoang thuyền, tôm c.h.ế.t  ít nhưng so với tưởng tượng của ông thì còn  hơn nhiều.
Quyền đại lý tôm càng  xem như thuộc về mười hai  Dương Châu bọn họ, dọc đường  bọn họ vẫn luôn bàn bạc với   thế nào để đưa  thị trường, bởi vì nhờ mánh lới tiết mỹ thực nên căn bản là  cần tạo tiếng vang cho tôm càng, chỉ cần mang  tửu lâu là  thể kéo khách như mây.
 nếu  bán  giá cao thì  mất nhiều công phu.
“Một đường bôn ba khiến bốn ngàn cân tôm chỉ còn  hai ngàn, còn  bắt đầu buôn bán  tổn hao một nữa.” Hà lão uống một ngụm  : “Vì giành  quyền đại lý mà chúng   tổn hao gần bốn vạn lượng bạc,   trong một   thể  vốn nhưng ít nhất cũng  thể để thiệt quá nhiều, các ngươi     ?”
Mọi  đồng loạt gần đầu nhưng cũng cảm thấy  khó đạt .
Hai ngàn cân tôm càng nếu  bán  bốn vạn lượng,  cách khác, một cân tôm  bán với giá hai mươi lượng.
Hiện giờ  mùa thu mát mẻ, cua lớn thơm ngon to béo đưa  thị trường giá cả cũng  cao thái quá như .
“Lần    Hồ Châu  học  một từ ngữ mới, chính là bán  giới hạn  lượng.” Hà lão  mở miệng: “Tuệ Cung nhân cùng Tiền lão gia tử hợp tác bán mỹ phẩm dưỡng da, sản lượng hữu hạn, vẫn luôn dùng  lượng  hạn  định thị trường… Tuy rằng   hiểu  quá cụ thể nhưng cũng  thể lãnh hội  vài phần ý tứ. Thật  tôm càng cũng  thể áp dụng hình thức như , mỗi ngày chúng  chỉ bán  một trăm phần, một phần nửa cân, là  mười con tôm, mỗi phần  giá sáu lượng bạc.”
Thương nhân ở đây  khỏi ê răng, bọn họ rốt cuộc cũng hiểu rõ vì  Hà lão  thể  yên  ở cái vị trí phó hội trưởng, bởi vì đủ gian xảo.
Nửa cân tôm chỉ  mười con, một nhà năm sáu miệng ăn, mỗi  đều ăn   đến hai con… Ý tứ chính là nếu ngươi  ăn thì còn ,  ăn mà chỉ ăn  một hai con thì sẽ càng  ăn nhiều hơn, đây là cố ý khiến   thèm thuồng nhưng   thỏa mãn  , khẳng định sẽ    mắng chết.
“Hà lão,  bằng thêm  một ít đồ ăn khác trong phần tôm, ví dụ như dưa chuột  các loại rau củ, như  một phần tôm  qua cũng  quá ít ỏi.” Một  khác mở miệng : “Còn nữa, nếu     ăn thêm một phần tôm càng nữa thì cần  trả giá gấp đôi để mua phần thêm đó, cứ như  thì một cân tôm càng   giá là hai mươi bốn lượng,   chừng thật  thể  vốn .”
Hà lão  sờ râu: “Kiến nghị  của ngươi thật  tồi, dù  đây chỉ mới là năm đầu tiên, nguồn cung cấp do chúng  nắm trong tay,  bán nhiều  ít thì là do chúng  định đoạt, đến sang năm  thể sẽ  còn điều kiện  như  nữa. Hiện tại   phân công   việc, giữa trưa ngày mai cần  tung  ba món tôm càng…”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1308.html.]
Mười hai  phân công   chuẩn , đêm nay chắc chắn là ngủ  ngon.
Sáng sớm ngày hôm  thì tin tức   tung  ngoài.
“Có   gì , Hà lão mới mở một tửu lâu, gọi là tôm càng Dương Châu.”
“Tôm càng…  giống như chủng loại mới mà Tuệ Cung nhân nuôi  nhỉ,   là do Tịch Cơ Quốc tiến cống, đặc biệt trân quý.”
“Không sai, chính là thứ ,   trấn Đại Hà  tổ chức cái gì mỹ thực tiết đó , mấy vạn cân tôm càng cho   nhấm nháp miễn phí, tất cả   từng ăn qua đều dựng ngón tay cái,  nghĩ tới Hà lão   mang tôm càng tới thành Dương Châu chúng .”
“Dân chúng Dương Châu chúng   lộc ăn tồi, ,   một cái……”
Rất nhiều  sôi nổi chạy tới tửu lâu “Tôm càng Dương Châu”.
Từ một quán  của Hà gia trong một đêm  đổi thành tửu lâu, tất cả đồ vật cần thiết đều  đủ, chỉ là khu vực  bếp  chút nhỏ nên dứt khoát đem sân  gộp  phạm vi nhà bếp, mời  nhiều  đến vệ sinh sạch sẽ.
Tửu lâu cũng ghi rõ giá bán và hình thức tiêu thụ của tôm càng.
“Ta chịu, một phần tôm càng mà  giá sáu lượng bạc, đây là giật tiền   mà.”
“Cua lớn Trừng Hồ cũng  đắt thái quá như , đây rõ ràng là đuổi khách.”
“Các ngươi   chứ tôm càng  là cống phẩm Tịch Cơ Quốc tiến cống cho hoàng thượng,  cách khác chỉ  hoàng thất mới  thể hưởng dụng, là bởi vì Tuệ Cung nhân nuôi dưỡng  lượng lớn nên dân chúng chúng  mới  lộc ăn, đồ ăn ngự dụng  thể  đắt ?”
“  đúng , hơn nữa đây là mỹ thực mới của năm nay, dùng nhiều bạc   đầu tiên nếm thử món ngon mới của thành Dương Châu cũng    .”
“Các ngươi tiếc bạc thì nhanh  ,   nhanh chóng  xếp hàng.”
“…”