Sự việc tôm càng trúng độc 2
Lúc đang phiên dịch thư tín, Ngưng Lam từ cửa viện  tới: “Cung Nhân, Hà lão gia tử Dương Châu đến ,  là  chuyện quan trọng  gặp mặt Cung Nhân.”
Trình Loan Loan đặt bút lông xuống.
Từ  khi việc  ăn tôm càng   đúng quỹ đạo, Hà lão gia tử liền  đích  đến trấn Đại Hà nữa, bởi vì Dương Châu bên đó cần  ông tọa trấn.
Những thực khách đến Dương Châu ăn tôm càng về cơ bản đều là   tiền, Hà lão gia tử đương nhiên   mặt tiếp đãi, nào  thể dành   thời gian chạy xa đến .
Tiết trời càng nóng, việc  ăn  càng , theo lý mà , Hà lão sẽ  đến  thời điểm , xem  là  chuyện gì đó quan trọng.
Trình Loan Loan gấp thư  cất ,  dậy  về hướng sảnh tiếp khách.
Lần , những  đến trấn Đại Hà, ngoài Hà lão gia tử  còn  vài thương nhân tham gia chiêu thương  , mấy  đó đều là bộ dạng lo lắng sa sút tinh thần.
Nàng  xuống vị trí chủ vị, mở miệng hỏi: “Đây là xảy  chuyện gì?”
Hà lão gia tử thở dài một tiếng : “Tuệ Cung Nhân, chúng  cũng là thật sự hết cách , lúc  mới tới đây quấy rầy,  xem xem bản ghi chép .”
Trình Loan Loan nhận lấy cuốn sổ, lật mở  xem, sắc mặt  khỏi càng ngày càng tối sầm .
Cuốn sổ  là bắt đầu ghi chép từ ngày mùng sáu, ngày đó ghi chép  một vị thực khách  khi dùng bữa tôm càng nửa canh giờ thì đột nhiên bắt đầu nôn mửa.
Ngày đầu tiên chỉ  một vị thực khách xuất hiện vấn đề, Hà lão  mời đại phu điều trị thỏa đáng, đồng thời bồi thường, trấn an cảm xúc của thực khách dịu xuống, vốn tưởng rằng chuyện  chỉ là một chuyện ngoài ý .
   ngờ rằng, ngày thứ hai,   nhiều hơn tám vị thực khách xuất hiện tình trạng tương tự, đồng thời, còn kéo theo tiêu chảy, đau bụng và thổ huyết kịch liệt.
Ngày thứ ba,  nhiều thêm mười bảy vị thực khách xảy  chuyện…
Sự việc phát triển ba ngày    cách nào để áp chế tin đồn, gây  trận náo động xôn xao khắp thành Dương Châu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1352.html.]
Sáng ngày thứ tư, tửu lâu vẫn hoạt động bình thường,  buổi chiều liền  lão bách tính bao vây ,  ép đóng cửa ngừng kinh doanh.
Sau khi Hà lão gia tử và  của thương hội thương nghị xong, quyết định đến tìm Tuệ Cung Nhân để đưa  chủ ý.
Bọn họ   ban đầu, khi Tuệ Cung Nhân  các mặt hàng mỹ phẩm dưỡng da,  một  ít phụ nhân  khi sử dụng sản phẩm   nổi mẩn đỏ, khi đó Tuệ Cung Nhân cho  đó chỉ là phản ứng dị ứng mà thôi,  khi dùng một loại dược liệu khác sẽ chữa khỏi hẳn, đồng thời sẽ  gây  ảnh hưởng   phạm vi quá lớn.
Lần , chắc hẳn cũng là như .
Trình Loan Loan mấp máy môi.
Xã hội hiện đại cũng  một  ít  dị ứng với tôm càng, nhưng thực sự chỉ là một  cực kỳ ít  mà thôi,  thể nào cùng một ngày, cùng một địa điểm đột nhiên xuất hiện hơn mười  , hơn nữa, dị ứng tôm càng cũng    triệu chứng như , triệu chứng   thì  chút giống như  trúng độc hơn.
Nàng đặt cuốn sổ xuống  hỏi: “Có gây thiệt mạng  ?”
Hà lão gia tử lắc đầu: “Nghiêm trọng nhất chính là nôn, nôn mửa  dứt, đồ ăn trong bụng đều nôn hết sạch,   bắt đầu môn  nước vàng nước đắng, còn nôn  m.á.u nữa.”
Nàng tiếp tục hỏi: “Lang trung  thế nào?”
“Lang trung  là  trúng độc.” Hà lão gia tử  lạnh, “Vậy mà   là Hạc đỉnh hồng gì đó… còn  trong  thể tôm càng ở tửu lâu chúng   mang kịch độc,  ăn  sẽ sinh bệnh… năm ngoái nhiều  ăn như  đều   chuyện gì,   thể  độc, quả thực là ăn  hàm hồ!”
Mấy thương nhân ở bên cạnh phụ họa theo: “Quan trọng là thành Dương Châu nhiều  tin như thế!”
“Lần  khi  bận rộn, chúng  cũng ngày ngày ăn tôm càng,    trúng độc.”
“Nghe  Hạc Đỉnh Hồng là độc dược giang hồ,  bình thường căn bản  khó mua ,    thể xuất hiện trong  thể tôm càng chứ.”
“Liệu   là   cố ý đầu độc  lưng chúng  ?”
“ Thanh Châu   cũng xuất hiện sự việc trúng độc , chẳng lẽ   đằng   còn chạy đến Thanh Châu đầu độc?”
Đang  chuyện, Ngưng Lam vội vàng  tới hồi báo: “Cung Nhân, Xa chưởng quỹ Thanh Châu đến , bây giờ mời  trong  là?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Sắc mặt của Trình Loan Loan tương đối trầm : “Để   .”
Xa chưởng quỹ với bộ mặt râu ria rậm rạp  , còn  đợi  hành lễ, Trình Loan Loan liền bảo  nhanh chóng  xuống  chính sự.