Lục phẩm Thông phán Hạ đại nhân 2
Lúc  Hạ Lăng ở Đại Hà Thôn nhận hết nhục nhã, chật vật rời , nàng   Hạ gia sẽ  dễ dàng bỏ qua chuyện  như .
Hai năm nay   quá nhiều ánh mắt  chằm chằm Hạ Lăng nên   mới  thể thiết kế một màn kịch liên  như thế .
Vu cho nàng là hung thủ g.i.ế.c , khiến nàng mất  phong hào, mất  sự che chở của triều đình,  đó thần   quỷ   g.i.ế.c nàng…
Mưu kế  tồi nhưng  bên  chấp hành quá ngu ngốc, sơ hở khắp nơi, khiến cho   chỗ nào cũng bắt  chứng cứ… Muốn xuống tay với nàng thì  nhất nên để tử sĩ của Hạ gia tới g.i.ế.c , như  cho dù nàng lấy  mười khổ hình của Mãn Thanh thì phỏng chừng cũng  cạy   tin tức hữu dụng nào từ miệng của tử sĩ Hạ gia.
À, đúng , nàng nhớ  ,   chuyện Hạ Lăng mang theo năm mươi tử sĩ xâm nhập thôn Đại Hà việc lúc  truyền tới kinh thành thì  vô   dâng sớ buộc tội, những tử sĩ đó sớm   hoàng thượng xử lý.
“Hạ đại nhân?” Vạn nương tử ngơ ngác mím môi: “Tại    g.i.ế.c nam nhân nhà …”
Đối với dân chúng Dương Châu mà  thì thanh danh của Hạ đại nhân lớn hơn Tuệ Thục nhân, tuy chỉ là quan Lục phẩm nhưng   Hạ gia  chỗ dựa nên Tri phủ Dương Châu cũng  lễ độ ba phần, thương nhân trong thành Dương Châu đều a dua nịnh hót vị Hạ đại nhân , dân chúng bọn họ  dám chọc , bằng  thì sẽ  hành c.h.ế.t  sống .
Cứ cho là nam nhân nhà nàng  ở ngoài phong lưu thì cũng  đến mức chọc lên đầu Hạ đại nhân, tại    mưu sát…
“Nghe    hắt nước bẩn lên  ?”
Có một âm thanh tức giận vang lên từ bên ngoài đám .
Đám  bộ khoái  lên thì  thấy Tri phủ đại nhân và thông phán Hạ Đồng Tế một  một   tới nên vội vàng hành lễ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1368.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ta đang nghĩ là giữa ban ngày ban mặt   ai bôi nhọ mệnh quan triều đình, thì  là Tuệ Thục nhân.” Hạ Đồng Tế tiến lên,  gian trá, khom  hành lễ: “Hạ quan gặp qua Tuệ Thục nhân, Tuệ Thục nhân  khi tới thành Dương Châu thì luôn bận rộn cứu , hạ quan  tới bái phỏng mà  tìm  cơ hội,  ngờ  gặp  ở đây. Hạ quan là  nhát gan, đến con kiến cũng  dám dẫm c.h.ế.t thì   mà g.i.ế.c , xin Tuệ Thục nhân đừng  lời đồn bậy.”
Trình Loan Loan lẳng lặng   biểu diễn.
Trước mắt chỉ  một nhân chứng là Hoàng Tam Nhi,  tìm  bất kỳ vật chứng nào khác nên  định tội Hạ Đồng Tế thì  khó.
Tuy nhiên mục đích của Hạ Lăng là huỷ hoại thanh danh của nàng,  thì nàng sẽ gậy ông đập lưng ông, trả  gấp bội.
Hạ Đồng Tế nhấc chân đá   nọ: “Nói, rốt cuộc là ai sai ngươi bôi nhọ bản quan, thế mà  khiến cho Tuệ Thục nhân tin tưởng, nếu ngươi  giải thích rõ ràng thì bản quan sẽ  bỏ qua cho ngươi.”
Hoàng Tam Nhi  đá lăn , bộ dáng vô cùng sợ hãi.
 lúc  một con d.a.o nhỏ lóe sáng bay tới, cắm thật sâu  giữa chân mày của Hoàng Tam Nhi.
Hoàng Tam Nhi còn  kịp phát  tiếng kêu thảm thiết, mắt còn  kịp nhắm  thì  tắt thở.
Bộ khoái kinh hãi, lập tức  xuống xem xét thương thế: “Đã chết…”
Tri phủ Dương Châu giận dữ: “Lập tức phong tỏa ngõ nhỏ, đóng chặt cửa thành! Ban ngày ban mặt mà dám g.i.ế.c  diệt khẩu, quả thực  đặt bản quan trong mắt!”
Nha sai trong sân lập tức phong tỏa hiện trường, cũng truy tìm tung tích hung thủ.
Trình Loan Loan nhếch môi, Hạ Đồng Tế  quả thật  ác  ngu!
Dưới tình huống   vật chứng thì cho dù Hoàng Tam Nhi   gì cũng  thể định tội ,   cố tình g.i.ế.c   mặt công chúng.
Hắn   khiến dư luận xôn xao thì nàng cũng thế.