Đầu đường, bách tính đang nghị luận việc ,  Trình gia cũng đang nghị luận việc .
Trình gia vẫn ở trong hẻm Đức An bên ngoài kinh thành, Tư Đồ Mạn ôm nữ nhi  ở trong sân dỗ dành, Trình đại tẩu đang may giày đầu hổ cho tôn nữ.
Nàng  cắn đứt sợi chỉ, giật giật khóe môi : "Chiêu Nhi, nhị cô con thật sự   kiếm chuyện,    chạy đến thành Dương Châu chứ, nàng và Hạ đại nhân   mâu thuẫn, Hạ gia ở Kinh Thành có thể buông tha cho nàng ? Nàng cách khá xa thì  , con và Hạ đại nhân là quan đồng liêu, Hạ gia nếu như nhằm  con thì cái chức quan thất phẩm của con lúc nào mới  thể thăng lên?"
"Nhị cô  dám kiếm chuyện  thì hẳn là  hậu chiêu xử lý cục diện rối rắm." Trình lão thái thái lạnh lùng , "Năm  đại thiếu gia Hạ gia từ thôn Đại Hà chật vật hồi kinh,  cũng cho rằng Chiêu Nhi sẽ gặp nạn, đến bây giờ   cũng   việc gì ? Hiện tại nhị cô  là Tuệ Thục Nhân tam phẩm,    thiếu kiến thức,  hiểu tam phẩm cao bao nhiêu,  ở Kinh Thành sinh sống hai năm, còn  thể  hiểu ? Cho dù Chiêu Nhi tất cả thuận lợi,  lên tới quan tam phẩm  cũng  chí ít bốn mươi năm mươi tuổi... Nhị cô  là   bản lĩnh,  cần chúng  ăn no quan tâm mù quáng."
Từ khi tới Kinh Thành, thấy qua sự kiện lớn, lão nhân gia bà  liền càng ngày càng hiểu rõ nhị nữ nhi  của bà   bao nhiêu lợi hại.
Bà  luôn cảm thấy, qua  bao lâu nữa, nhị nữ nhi  nhất định sẽ thành Nhị phẩm thậm chí nhất phẩm cáo mệnh phu nhân.
Sau khi trở thành Nhất Phẩm,  thì cả nước    thứ hai như , Chiêu Nhi nhà bọn họ còn  nhờ  nhị cô  bảo bọc nhiều.
Tư Đồ Mạn ôm nữ nhi  ngủ say,  khẽ: "Hiện tại dân gian   nhiều bách tính nghị luận ầm ĩ về chuyện , bên  nhất định sẽ   thượng tấu vạch tội Hạ gia, Hạ gia chắc chắn thừa cơ hội tự  giải thích, chuyện    chừng cứ như   Hạ gia cho qua ... Tướng công là chất nhi ruột thịt của nhị cô,  thể đại diện cho nhị cô khởi bẩm, chỉ cần tướng công kiên trì tra rõ, Hoàng Thượng sẽ  tuỳ tiện buông tha cho Hạ gia."
"Ngươi  linh tinh cái gì đó?" Trình đại tẩu bất mãn nhíu mày, "Chuyện lớn như , Chiêu Nhi vẫn đừng xen  thì hơn."
Trình Chiêu một mực nhíu lông mày suy tư,   thoáng qua thê tử, trong lòng vui vẻ, bởi vì  và thê tử  nghĩ giống .
Vân Mộng Hạ Vũ
Hắn  lên: "Con  thư phòng  sổ gấp."
Trình đại tẩu tức giận  thôi, căm tức  Tư Đồ Mạn: "Nếu như Hạ gia động thủ với Chiêu Nhi thì xem  trừng trị ngươi thế nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1374.html.]
Nhũ mẫu  lưng Tư Đồ Mạn tức thiếu chút nữa thất thố,  một ánh mắt của Tư Đồ Mạn mới khống chế .
"Nương đừng lo lắng, tướng công tự  chừng mực." Tư Đồ Mạn mở miệng , "Chuyện  triều đình  tướng công, chuyện hài tử  , trong nhà lo liệu   còn  dựa  nương,   nương xem sổ sách tới  ?"
Vừa nhắc tới cái , Trình đại tẩu liền  chút chột .
Nàng  học tập quản lý sổ sách  hơn một năm, nhưng,   chút tiến triển nào.
Về  là Tư Đồ Mạn mang thai, nàng  mới miễn cưỡng nhận công việc quản gia, nhưng tháng đầu tiên liền xảy  sự cố, cuối cùng   cách nào, chỉ  thể để bà tử bên  Tư Đồ Mạn  qua hổ trợ,  bà tử tự  dạy xem sổ sách thế nào, quản lý sổ sách thế nào, Trình đại tẩu vẫn  .
Nàng      cái thiên phú , thế nhưng   cam tâm đem quyển quản gia giao , thế là cứ một mực ráng chống đỡ.
"Nương đừng  gấp, từ từ xem."
Tư Đồ Mạn mặt mũi tràn đầy nhu hòa mà .
Mặc dù bây giờ là  chồng quản lý sổ sách, nhưng kỳ thật là bà tử tâm phúc của nàng một tay xử lý chuyện trong nhà, nàng     buông bỏ quyền quản gia mà còn  thể kiềm chế   chồng,   chuyện nào  hơn chuyện .
Trình lão thái thái  tôn tức một chút,  thể  thừa nhận, nàng dâu mà nhị nữ nhi tìm cho Chiêu Nhi  là  tệ.
Người  nhu thuận hiểu chuyện, tính cách hào phóng vui vẻ, hơn nữa còn  một ít thủ đoạn,  một nàng dâu như thế quản lý chuyện trong nhà, Chiêu Nhi   có thể yên tâm, cũng  thể tự do hoạt động  triều đình.
Trình Chiêu một mực vùi  ở trong thư phòng  sổ gấp,   hài lòng thì  , đến khuya mới xong.
Rạng sáng hôm ,  dậy thật sớm rửa mặt mặc y phục,  đó cưỡi xe ngựa đến cổng thành xếp hàng  thành...