Dưới cây phù dung vô  cánh hoa rơi xuống, rực rỡ một vùng.
Nơi   một tòa lầu ngắm hoa, bình thường    ở , lúc  chúng nha  đều ở tiền viện đãi khách, bốn phía  .
Vân Mộng Hạ Vũ
 bên trong lâu  truyền  thanh âm.
Thang Nhị phu nhân rúc  trong n.g.ự.c một nam tử, nở nụ  yêu kiều: "Hôm nay là ngày  lành của ca nhi,   dám đến cùng  quấn lấy ."
Nam tử     nào khác mà chính là gia chủ Thang gia Đô Ti Thang đại nhân: "Nàng cũng dám đến, vì    dám?"
"Nói cho  một tin tức ." Thang Nhị phu nhân mở miệng, "Tuệ Thục Nhân  thích , để cho  tiếp chuyện, dáng vẻ  coi  là  , đại tẩu còn  ném sang một bên. Ta cảm thấy,     thể  đương gia phu nhân Thang gia, về   bỏ ả phụ nhân , ..."
"Lại nhắc đến cái   gì?" Trên mặt Thang đại nhân hiện lên vẻ mất kiên nhẫn, "Nàng bây giờ là Nhị phu nhân, chuyện gì cũng  cần quan tâm, vinh hoa phú quý  hề thua kém nàng, nàng  cứ thích so sánh với nàng  thế ? Mấu chốt nhất là, trái tim và  thể của  đều ở chỗ nàng, nàng mới là nữ nhân hưởng phúc nhất Thang phủ  hiểu ?"
Thang Nhị phu nhân thở gấp: "Thế nhưng   đến  cũng   mặt mũi, đều tại    vô dụng khiến  cũng  nở mày nở mặt..."
Thang đại nhân  thích nàng   đến chuyện  nhất, trực tiếp  chính sự.
Cứ như , Thang Nhị phu nhân liền  rảnh  chuyện.
 mà trong nội tâm nàng  còn đang suy nghĩ chuyện thượng vị, trượng phu nàng  là Nhị gia Thang phủ,   chức quan,   bất kỳ quyền lực gì, mỗi ngày  theo  m.ô.n.g Đại bá ca  việc.
Nàng  ở Thang phủ một chút địa vị cũng  , thế là nàng  dùng một chút thủ đoạn, quyến rũ Đại bá ca lên giường.
Kẻ nắm quyền Thang phủ chính thức là Đại bá ca, chỉ  giải quyết  nam nhân  thì về  nàng  mới  cuộc sống nở mày nở mặt, mới  thể đạp đại tẩu xuống...
Lúc hai  đang khí thế ngất trời ở trong phòng,  đến lầu ngắm hoa dần dần nhiều hơn.
Ngoại trừ Thang Nhị gia mang một đám nam tử, còn  Thang phu nhân mang theo một đám nữ tử, cũng là vì ngắm hoa mà tới.
Lúc đầu bên nữ tử  sắp xếp khác, là Lục Ánh Tuyết đề nghị đến ngắm hoa,   liền cùng đến đây.
Đi  viện tử, Lục Ánh Tuyết lập tức  lên: "Phù dung ở Thang phủ thật sự quá , nhưng mà từ   lên  mất mỹ cảm, nếu  thể lên lầu ngắm thì  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1409.html.]
Thang phu nhân  : "Lầu  vốn là xây lên để ngắm hoa mà,  thôi."
Nàng  hiệu cho bà tử  lưng tiến đến mở cửa.
Bà tử  đến bậc thang, đẩy cửa ,  đó bỗng nhiên dừng .
Hai  đang ở trong phòng lòng  suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác... Căn bản   chú ý tới   đến.
Bà tử biến sắc, theo bản năng  đóng cửa .
"A, trong phòng  còn  !" Lục Ánh Tuyết trực tiếp nhấc chân, gàn cửa , "Trời ạ,  thấy cái gì đây,   mau đến xem ! !"
Nàng kêu lên sợ hãi, khiến hai  trong phòng  hoảng sợ, đồng thời, những  khác trong viện cũng  thu hút  tới.
Đám  cấp tốc  tới, ghé  cạnh cửa mà .
Thang Nhị phu nhân sợ ngây , nàng   hiểu  viện tử ở hậu viện luôn     đột nhiên  nhiều  đến như .
Nàng  vội vàng xoay  sang chỗ khác, hoảng sợ cầm y phục khoác lên .
Thang đại nhân vô cùng tức giận: "Còn  mau đưa    ngoài!"
"Ai,   ngươi phách lối cái gì chứ hả!" Lục Ánh Tuyết chống nạnh  ở cổng, "Nơi  chính là Thang gia, các ngươi một nam một nữ ở hậu viện Thang gia tằng tịu với , để Thang gia ở ! Thang phu nhân, ngươi còn  ngây đó  gì, mau sai  trói đôi cẩu nam nữ   giao quan phủ !"
 Thang phu nhân  mặt mũi tái nhợt, lung lay sắp đổ.
Người vây xem  nhận  hai  tằng tịu với .
"Đây   là Thang đại nhân ?"
"Tiếc ăn mừng của Thang công tử, Thang đại nhân vậy mà cùng nữ tử ở hậu viện tằng tịu với ?"
"Nữ tử   quen mắt nha,   Thang gia Nhị phu nhân rời tiệc từ sớm đó , ông trời của ,   cùng Đại bá ca tằng tịu với ?"
"Thang Nhị phu nhân cũng thật    hổ, vậy mà câu dẫn ca ca ruột thịt của tướng công ..."