Ngày hôm , Trình Loan Loan   lịch dạy học, bèn đến Hồng Lư Tự một chuyến.
Nàng  là Ti Tân lục phẩm nhưng   tới Hồng Lư Tự  cực kỳ ít ỏi,  khác  tới  việc hàng ngày, mà nàng chỉ khi  tới mới tới một chuyến.
 mỗi  nàng tới, Chương đại nhân đều vui  chết, sai  mang  ngon nước ngon chiêu đãi.
“Nghe  đám học sinh bên đại học đường Tiêu Tần đó   thành thật.” Chương đại nhân nhắc tới tin tức lớn ở kinh thành dạo gần đây: “  sự quản giáo của Tuệ phu nhân, ai nấy đều  thượng đạo, ai  thể ngờ  Tuệ phu nhân còn  tài dạy học chứ.”
Lão sư ngoại ngữ của đại học đường Tiêu Tần đều là  từ Hồng Lư Tự phái tới,  khi mấy  đó về, ngày nào cũng than ngắn thở dài, thỉnh cầu Chương đại nhân đổi .
Trong lúc than thở, họ cũng tuyên dương việc  của Tuệ phu nhân ở học đường, càng  sự tán thưởng trong ngữ khí càng nhiều.
Chương đại nhân  khỏi cảm thán, Tuệ phu nhân thật sự cái gì cũng , giống như   thứ gì mà nàng   .
Thật sự   chênh lệch giữa  với  tại   lớn như .
Thật sự  lấy đầu của Tuệ phu nhân xuống đặt lên cổ …
Trình Loan Loan cảm thấy ánh mắt của Chương đại nhân   đáng sợ, vội vàng chuyển chủ đề : “Qua một tháng nữa, vương thất của A Tát Bố quốc sẽ tới kinh,   Hồng Lư Tự  sắp xếp thế nào?”
“Dĩ nhiên là dựa theo quy cách và lễ ngộ của vương thất tiếp đãi họ.” Chương đại nhân nghiêm nghị : “Hai ba năm nay, A Tát Bố quốc và nước Đại Vũ qua  ngày càng mật thiết, do   xuất hiện  nhiều thương nhân buôn lậu qua  hai nơi, huyện trấn nông trang ven biên giới cũng đều  kéo theo…Tiếp đãi vương thất A Tát Bố quốc, củng cố quan hệ giữa hai nước,  ý nghĩa vô cùng trọng đại…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1583.html.]
Trình Loan Loan gật đầu: “Vương thất A Tát Bố quốc ngàn dặm xa xôi mà tới, lúc về nhất định sẽ mang theo  nhiều vật sản về,  kiến nghị Hồng Lư Tự  thể xuất một quyển sổ nhỏ giới thiệu đặc sản nước Đại Vũ…”
Hai  lập tức thương thảo chuyện sổ nhỏ, sổ   chỉ là cho vương thất xem, còn là cho thương nhân của A Tát Bố quốc xem…vì , đặc sản  quyển sổ   là thứ  nhất ở Đại Vũ triều, tuyệt đối đừng qua loa.
Trình Loan Loan ở Hồng Lư Tự hơn một buổi, cuối cùng chốt hạ nội dung sơ bộ của cuốn sổ nhỏ.
Còn  một tháng,  của A Tát Bố sẽ tới kinh thành, đợi tiếp đãi khách ngoại xong, nàng sẽ  thể về trấn Đại Hà .
Lúc xuất cung, Trình Loan Loan  gặp hai vị phu nhân ở cổng cung.
Nàng từng tham gia cung yến vài , dĩ nhiên nhận  hai vị , chủ động mỉm  tiến lên chào hỏi: “Hoài Nam Hầu phu nhân, Bàng phu nhân.”
Bàng phu nhân là mẫu  của Bàng Kiệt, Hoài Nam Hầu phu nhân là mẫu  của Lý Kiện, hai nhà sống cách vách, quan hệ tương đối ,  gì cũng cùng tiến cùng lui, mà Lý Kiện và Bàng Kiệt bằng tuổi , từ nhỏ mặc chung một chiếc quần mà lớn, quan hệ càng  .
Nhi tử của hai  là đầu gai trong lớp, nhưng tính cách của hai vị phu nhân  vẫn khá ôn hòa.
“A, là Tuệ phu nhân.” Hoài Nam Hầu phu nhân vô cùng kinh hỉ: “Trước đây  vẫn luôn  đến phủ Tuệ phu nhân bái phỏng, nhưng   Tuệ phu nhân bận,   quản chuyện Hồng Lư Tự, còn  đến học đường nữ tử, bây giờ  thêm một đại học đường Tiêu Tần, Tuệ phu nhận bận như ,  thực sự ngại tới, hôm nay nếu  gặp , chi bằng   chủ, mời Tuệ phu nhân tới tửu lâu ăn bữa cơm?”
Bàng phu nhân nhắc nhở : “Đừng quên, chúng  còn  tiến cung thỉnh an thái hậu nương nương.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ô, đúng đúng đúng.” Hoài Nam Hầu phu nhân vỗ đầu: “Vậy chi bằng ngày mai cùng ăn cơm?”
Trình Loan Loan khéo léo từ chối: “Ngày mai đại học đường Tiêu Tần  tiết, mỹ ý của phu nhân chỉ  thể ghi trong lòng.”
“Vậy thật sự quá đáng tiếc.” Hoài Nam Hầu phu nhân lừng khừng, do dự một lúc lâu, cuối cùng lên tiếng : “Nhi tử Lý Kiện của  cũng học ở đại học đường Tiêu Tần,    biểu hiện như thế nào?”