“Hạng nhất tổng bảng vẫn là Lý Kiện.” Trình Loan Loan cúi đầu  sổ nhỏ: “Hạng hai là Bành Vọng, giữa hai  các ngươi chênh  năm điểm…Ồ đúng ,    của nhà ăn   khi Lý Kiện ngươi dùng bữa sáng  đem khay cơm đặt  vị trí chỉ định, lúc  trừ một điểm, cũng tức là , hạng hai còn bốn điểm nữa là  thể đuổi kịp ngươi, ngươi  cố lên.”
Chút chuyện rách  cũng trừ điểm?
Trong lòng Lý Kiện vui sầu đan xen.
Vui là  vẫn hạng nhất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sầu là hạng hai như hổ rình mồi.
Hắn đột nhiên cảm thấy hạng bét vẫn  hơn, vĩnh viễn  cần lo   khác vượt qua.
  là hạng nhất ,  vượt qua thì quá đáng tiếc.
Hắn  giữ lâu một chút, lâu tới mức  thể  về đắc ý với cha nương…
Lý Kiện  thẳng , trong lòng quyết định  thời gian  nhất định  chăm chỉ  giảng, tranh thủ  trừ điểm.
Trên mặt Trình Loan Loan lộ  nụ   rõ ý vị, chính thức bắt đầu giảng bài.
Sau khi tiết học sáng kết thúc, nàng tuyên bố  nữa: “Học đường năm ngày nghỉ một ngày, ngày mai là ngày cuối cùng  khi nghỉ, vì  sẽ mời phụ mẫu của tất cả các ngươi tới mở hội nghị  đầu tiên, thư mời  gửi tới phủ của các ngươi .”
Lời  dứt, trong lớp lập tức kêu rên một vùng.
“Học là chuyện của bản  chúng , mời cha nương trong nhà tới  gì?”
“Mấy hôm nay  ở học đường  lẽ vẫn  nhỉ, ngoài ngày đầu tiên  một buổi  đến lớp, còn   đều  quy tắc.”
“Ta xếp hạng thứ bốn mươi sáu,  tiến bộ so với  đây,  lẽ cha  sẽ  tức giận.”
“Trước đây khi học ở Quốc Tử Giám, phu tử cũng  từng mời phụ mẫu tới, thủ đoạn của Tuệ phu nhân thật nhiều, đau đầu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1586.html.]
“Nghĩ theo hướng , cha nương chúng  đều là đại nhân vật  m.á.u mặt, ít nhất sẽ  động thủ ngay  mặt  .”
“Lén lút động thủ trong nhà càng đáng sợ.”
“…”
Trình Loan Loan   khỏi phòng học, gọi bốn cao thủ đại nội do Tần vương để  tới.
Bốn cao thủ đều là cường trung thủ[1] chọn  từ trong Ngự Lâm Quân, chuyên môn phái  bảo vệ Tần vương nên  thủ tương đối .
[1] Ý chỉ   võ công cao cường.
Nàng nhàn nhạt : “Bốn  các ngươi  điều tra một chút, cả ngày hôm qua, đám  Bàng Kiệt Lý Kiện rốt cuộc   gì.”
Bốn    ở học đường cả ngày,   bất cứ ai dặn dò họ  gì, rảnh sắp điên , lúc  cuối cùng cũng  nhiệm vụ, lập tức chấp hành.
Bốn  chia   việc, hiệu suất cực cao,  tới nửa canh giờ   về.
“Bẩm Tuệ phu nhân, Bàng thiếu gia Lý thiếu gia  với   tối qua ngủ cả ngày trong phòng, sự thật là họ vui chơi cả ngày ở phố đông kinh thành. Buổi sáng  hí ở quán , buổi trưa dùng bữa ở Phi Thiên Lâu, buổi chiều đến Vạn Hoa Các, buổi tối thì đấu dế ở sòng cược…”
Trình Loan Loan  nhịn  .
Nàng  sáu tên ăn chơi   thể nào ngoan ngoãn ngủ trong phòng cả ngày, tuyệt đối đang giở trò.
Nghe xem, cuộc sống một ngày phong phú cỡ nào, ăn uống vui chơi,  sót cái nào.
“Tất cả cửa ở đại học đường đều đóng chặt, tường viện đều cắm mảnh sứ, nhóm  bọn họ  ngoài kiểu gì?”
“Là… lỗ chó.”
Bốn  dẫn Trình Loan Loan tới phía tây quảng trường, nơi  trồng một hàng trúc,  bí ẩn, vòng qua hàng trúc,  thể  thấy cỏ dại mọc cực kỳ , trong bụi cỏ dại, một cái lỗ chó cao nửa mét nghiễm nhiên xuất hiện  mắt.
Lỗ chó rõ ràng là  đục  một cách bạo lực, hình dạng    quy tắc.