“Công tác chuẩn  còn   thành, tạm thời  cần con  cái gì cả, bảy ngày  con  đến.” Trình Loan Loan  : “Tới nơi  thì sẽ  ở  đây, con đem theo đồ dùng hằng ngày của con tới đây luôn .”
Ngô Tiểu Chùy nhếch môi  rộ lên: “Vâng ạ, bảy ngày  con  qua đây!”
Ngô đại nương cảm động    gì cho , nàng lộn xộn : “Tiểu Chùy     gì hết,  khi nào sẽ  hỏng chuyện của ngươi  … Nếu ngươi thật sự thiếu  thì  sẽ kêu Đại Chùy tới. Đại Chuỳ là đứa thành thật,  việc gì thì cũng  thể nhờ nó.”
Trình Loan Loan lắc đầu: “Ta chỉ thích Tiểu Chùy.”
Trong thôn đại hán thành thật quơ tay một cái là  một đống, hiện tại  nàng cần   dạng  thành thật, mà là  thông minh và lớn gan.
Trong nhà  hai hài tử thông minh là Nhị Cẩu và Tứ Đản, Tứ Đản tuổi nhỏ còn đang  sách, chuyện buôn bán  cần   mặt, chờ việc buôn bán xà phòng chính thức  triển khai, một  Nhị Cẩu chắc chắn  thể quán xuyến quá nhiều việc nên cần  tìm một  giúp đỡ. Ngô Tiểu Chùy là một sự lựa chọn  tồi.
Nàng  thích hài tử can đảm hiệp nghĩa , tự nhiên sẽ sinh  cảm giác tin tưởng.
Ba  Ngô gia mang theo tâm trạng phức tạp rời .
Triệu Đại Vượng đem những chuyện   thu hết  trong mắt,  do dự hồi lâu, vẫn là  tới  mặt Trình Loan Loan, lắp bắp mở miệng : “Đại bá nương, thật , thật  con cũng  thể hỗ trợ…Con  thích  sách, con   theo học buôn bán…”
“Cái đồ hỗn láo nhà ngươi!” Triệu lão đầu tử nhéo lỗ tai : “Trong nhà chỉ cho một  ngươi đến đây  sách, ngươi còn   , từ khi nào mà ngươi trở nên  hiểu chuyện như  hả!”
Tôn thị   còn đỏ mắt khi thấy hài tử Ngô gia  thể giúp Trình Loan Loan  việc, trong lòng luôn thấy  dễ chịu, nhưng nàng   hai khuê nữ, đại khuê nữ  ở nhà đại tẩu  việc, nhị khuê nữ Đông Hoa mới tám chín tuổi, chuyện gì cũng  thể   nên chỉ  thể câm miệng  .
Không nghĩ tới nàng  câm miệng thì nhị phòng ngược   bình tĩnh.
Nàng   ha hả : “Đại Vượng,  ngươi  hiểu chuyện như , nếu ngươi hiểu chuyện một chút thì đại tẩu   sẽ cần hài tử Ngô gia mà  ngó ngàng tới ngươi, ngươi vẫn là  sách cho  ,   sách đều là  ,  sách nhiều  thì về  đại bá nương của ngươi sẽ cho ngươi  theo…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-474.html.]
“Cháu    sách!” Triệu Đại Vượng giùng giằng, cắn răng : “Cháu hiện tại   thể  chữ, cũng   học, nên học đều  học, cháu   sinh ý, cháu  kiếm nhiều bạc, đại bá nương, cầu xin ngài…”
“Con câm miệng cho !” Triệu Hữu Ngân gầm lên: “Con mới bao lớn mà  đòi buôn bán, mắt cao hơn trời   , xem lão tử  đánh c.h.ế.t con !”
“Nhị thúc , đừng nóng vội đánh hài tử.” Trình Loan Loan ngăn  một trận bạo lực gia đình, kéo Triệu Đại Vượng sang, dừng một chút  mở miệng , “Nói cho đại bá nương , con thật sự    sách ?”
Triệu Đại Vượng gật đầu: “Là a gia  học, buộc con   sách  trở về dạy cho a gia, con thật sự  thích…”
Triệu lão đầu tử mặt già  chút  hổ, lạnh lùng hừ một tiếng.
Trình Loan Loan nhàn nhạt mở miệng: “Con so  học với Nhị Cẩu, mười điểm, chỉ cần con  thể thắng ba điểm,  sẽ đồng ý cho con  theo  buôn bán, nếu thua,  tiếp tục  sách cho .”
Đối với nàng  sách vẫn là việc quan trọng nhật, chẳng qua trong nhà Ngô Tiểu Chùy   điều kiện, Đại Vượng thì   cơ hội  sách,   lý nào  từ bỏ.
Ánh mắt của Triệu Đại Vượng sáng lên: “Được, so thì so!”
Trong  thời gian   vẫn luôn luyện tập  học, tiến bộ  nhanh, Trình biểu ca cũng khen .
Trình Loan Loan để Triệu Đại Vượng cùng Triệu Nhị Cẩu  xong thì mới bắt đầu  đề.
Trong sân một đống  vây quanh xem náo nhiệt.
Thẩm Chính nén giọng : “Các ngươi đoán xem ai sẽ thắng?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Triệu Tứ Đản chớp đôi mắt: “Đương nhiên là nhị ca của ,  học của nhị ca  lợi hại.”
“Cũng  chắc.” Trình Chiêu mở miệng, “Số học của Đại Vượng trong  thời gian  tiến bộ  nhanh, thắng Nhị Cẩu ba điểm cũng   là vấn đề lớn.”
Thẩm Chính chụp một chút cái bàn: “Tới tới tới, chúng  đánh cuộc một phen, ai cảm thấy Đại Vượng thắng thì đặt bên , cảm thấy Nhị Cẩu thắng thì đặt bên …”