Hắn thật sự  cố gắng hết sức 2
Mới  xuống xe ngựa thì lập tức  thấy Tiền Huy đỡ Tiền lão gia tử  đón.
Tiền lão gia tử quan tâm: “Tuệ Nhũ nhân, chuyện  thuận lợi ?”
Trình Loan Loan  : “Hôn sự  hủy bỏ,   Tiền lão  dùng cơm ?”
Tiền lão gia tử lắc đầu,  khi ông   chuyện   lập tức chạy ngược chạy xuôi,  đó về khách sạn chờ tin tức, vẫn chờ đến tận bây giờ.
“Vậy cùng  ăn một bữa cơm .” Trình Loan Loan mở miệng: “Chiêu nhi, con gọi tiểu nhị đưa thực đơn tới.”
Nàng đưa Tiền lão gia tử lên nhã gian ở lầu hai, thức ăn đều gọi những món đặc sắc nhất, bày đầy một bàn lớn.
Trình Chiêu nâng chén rượu: “Cảm tạ Tiền lão cùng Tiền    tay hỗ trợ, một ly   kính các vị.”
“Trình công tử là   sách, nên uống ít rượu thôi.” Tiền lão gia tử giữ tay  : “Chúng  cũng tính là nửa  cùng quê, giúp đỡ lẫn  một chút thì  là gì, lấy   rượu là .”
Trình Loan Loan  rõ ràng, Tiền lão gia tử  nhiều như  cũng   là vì một tiếng cảm tạ của Trình Chiêu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nàng  thẳng  việc chính, : “Tiền lão    giúp chất nhi nhà  một ân huệ lớn, mời ăn một bữa cơm khẳng định là  đủ, nếu Tiền lão  chỗ nào cần  hỗ trợ thì cứ trực tiếp  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-752.html.]
Vòng tới vòng lui, lá mặt lá trái,  lời sắc bén cũng   là cách xử sự của nàng.
Tiền lão gia tử sảng khoái  rộ lên: “Tuệ Nhũ nhân tuy là nữ tử, nhưng sự hào sảng đến cả nam nhân cũng  thể sánh bằng, nếu   thì lão hủ cũng  thẳng .”
Lời của ông còn   xong thì Tiền Huy  trợn tròn mắt: “Tổ phụ, ngài   trở thành loại  như , giúp đỡ một chút mà thôi,    thể đưa  yêu cầu chứ.”
Mặt già của Tiền lão gia tử đỏ lên, tự nhiên cũng cảm thấy  chút thẹn thùng,  tôn nhi  như , giống như…tâm tư lợi của ông quá mạnh .
 thương nhân bọn ông chính là như , chuyện đặt lợi ích lên đầu  là chuyện mưa dầm thấm đất từ nhỏ,  bất cứ chuyện gì cũng sẽ tính toán lợi ích  mất…Ông sống nhiều năm như ,  giờ đều  những chuyện như , cũng  từng cảm thấy  gì  , nhưng hiện tại tự nhiên   tìm một cái khe đất để chui .
“Không .” Trình Loan Loan cũng  để ý: “Tiền lão  cần cố kỵ, cứ  thẳng .”
Tiền lão gia tử khụ khụ, miễn cưỡng đè  sự  hổ, mở miệng : “Tiền gia chúng  là gia tộc buôn bán lớn,  đây thật   cùng Tuệ Nhũ nhân  một chuyện kinh doanh.”
Nếu  mở miệng thì Tiền lão gia tử cũng  ngượng ngùng nữa,  thẳng  vấn đề : “Xà phòng là thứ  lan truyền rộng rãi khắp Đại Vũ, một  địa phương gần trấn Bình An thì  hơn một, hai lượng bạc một khối, ở tận kinh thành thì xà phòng   thể bán với giá hơn năm lượng bạc, lợi nhuận  cao, cho nên  mặt dày  Tuệ Nhũ nhân cho Tiền gia  một chút tiện nghi… thể để Tiền gia phụ trách  bộ việc kinh doanh xà phòng ở khu vực Hồ Châu  …”
Lời    thì tròng mắt của Tiền Huy  trợn trắng cả lên, tổ phụ nhà  thật là  tính toán, chuyện  hổ như  mà cũng  thể  thành lời  .
Tiền lão gia tử nhanh chóng bồi thêm một câu: “Mỗi một khối xà phòng sẽ trả thêm hai trăm văn tiền so với giá định mức, Tuệ Nhũ nhân  thể kiếm nhiều hơn một ít, Tiền gia cũng  thể  hưởng một bát canh, thế nào?”
Trình Loan Loan vẫn  cảm thấy Tiền lão gia tử là một  chỉ  coi trọng lợi ích, trong lòng âm thầm tặng cho Tiền lão gia tử một ngón tay cái,
Đây chính hình thức đại lý kinh doanh tại khu vực mà ngàn năm  các thương hiệu lớn đều áp dụng, trải qua hơn một ngàn năm phát triển mới từ từ thành thục, thế nhưng   Tiền lão gia tử nhắc tới, nghĩ  thì chắc Tiền lão gia tử cũng  tính toán chuyện  từ  lâu, mỗi ngày đều cân nhắc,   cuối cùng cũng nghĩ   biện pháp  đó .
Trình Loan Loan lắc lắc đầu: “Hình thức kinh doanh xà phòng   cố định từ lâu, lúc   đổi phương thức kinh doanh sẽ mang đến một ít phiền toái  cần thiết, tuy nhiên,   một ý tưởng kinh doanh khác  cùng Tiền gia hợp tác, chi bằng Tiền lão gia tử  qua một chút xem ?”