"Gặp qua Tuệ Nhũ nhân!" Lãnh viên ngoại chắp tay tiến lên, cúi đầu , "Đây đều là đặc sản của Hồ Châu thành, còn xin Tuệ Nhũ nhân nhận lấy."
Lãnh phu nhân cũng cúi đầu: "Là hai  chúng   mắt   Thái Sơn,   chuyện sai lầm, còn xin Tuệ Nhũ nhân đại nhân đại lượng  so đo với chúng ..."
Lãnh gia tới với khí thế lớn như , chắn ở cửa khách sạn, thu hút  ít  vây xem.
Hôm qua chuyện phát sinh ở Lãnh gia,  sự truyền miệng của hơn trăm tân khách, gần như là truyền khắp  bộ Hồ Châu thành.
"Ầy, đây chính là  của Lãnh gia, vậy mà ép buộc án thủ thi viện cùng nữ nhi nhà  thành ,   thể ngờ, án thủ thi viện Lãnh gia  chính là chất nhi của Tuệ nhũ nhân do Thánh thượng  phong."
"Được lắm, Lãnh gia một chiêu bắt rể  bảng,  chỉ  kiếm  một  rể tốt, còn đắc tội Tuệ Nhũ nhân?"
"Thì  đây chính là Tuệ Nhũ nhân,  ở khách sạn Duyệt Lai gần nửa tháng, mỗi ngày  thấy phụ nhân , hôm nay mới  là Tuệ Nhũ nhân!"
"Ta vẫn cho là Tuệ Nhũ nhân là một lão bà tử năm sáu mươi tuổi,  nghĩ tới còn trẻ như , một  khí độ, chỉ  điều y phục mặc    kém một chút."
"Dù  cũng là hộ nông dân gia thăng lên, bình thường sống tương đối tiết kiệm, nếu  Lãnh gia cũng sẽ   sai."
"Nghe  việc  ăn của mấy cửa hàng do Lãnh gia sở hữu đều chịu ảnh hưởng,   nhiều   sách phỉ nhổ, chậc chậc, Lãnh gia   sợ là  lột da ."
"Còn  vị Lãnh gia đại tiểu thư  nữa, rốt cuộc vẻ ngoài  cỡ nào mà   cưỡng ép xuất giá."
"Chỉ  thể , tự  tự chịu..."
Xung quanh đủ loại thanh âm truyền đến, khiến Lãnh viên ngoại Lãnh phu nhân  dám ngẩng đầu.
Thanh danh của Lãnh gia  ô uế còn  tính, mấu chốt là thanh danh của nữ nhi mà bọn họ nâng ở trong lòng bàn tay cũng  hủy .
Hiện tại  ít  đều  nữ nhi của bọn họ  xí, mắc bệnh lao, cả đời cũng  gả  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-754.html.]
Nghĩ đến đây, nước mắt của Lãnh phu nhân lập tức dâng lên: "Tuệ Nhũ nhân, chúng  thật sự sai , mong rằng Tuệ Nhũ nhân nhận lấy lễ vật bồi tội do Lãnh gia tỉ mỉ chuẩn ."
Giọng  của Trình Loan Loan  là lạnh nhạt: "Việc  qua thì cho nó qua,  sẽ  để ở trong lòng, lễ vật thì cất ."
Còn  đợi  Lãnh gia tiếp tục  chuyện, nàng  nhấc váy lên xe ngựa, Lục Ánh Tuyết  lên theo,  đó là hai tỷ  Ngụy Hồng Anh cùng Ngụy Hồng Anh, cuối cùng xa phu  lên, gào to một tiếng, xe ngựa chầm chậm khởi động.
A Phúc vội vàng  theo xe ngựa Thẩm gia, phía  cùng là cỗ xe ngựa thứ ba  thuê, đội xe chầm chậm chạy  khỏi Hồ Châu thành.
Lần  rời khỏi thôn Đại Hà ròng rã nửa tháng, từ khi trời mới  ấm lên đến bây giờ nhiệt độ  dần dần lên cao, bất tri bất giác  đến trung tuần tháng ba.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trình Loan Loan vẫn mang bệnh cũ,  chút say xe, trong xe  thêm hai , cũng  cách nào  xuống ngủ, thế là nàng dựa  vách tường nhắm mắt dưỡng thần.
"Phu nhân, cha cháu váng đầu hoa mắt lâu năm, cháu thường  giúp ông  ấn huyệt Thái Dương một chút." Ngụy Hồng Anh nhỏ giọng , "Không bằng cháu ấn cho phu nhân cho ngài đỡ mệt nhé?"
Trình Loan Loan nhắm mắt  : "Về  đừng gọi  là phu nhân, giống như  , gọi  là thẩm ."
Ở thời đại , phu nhân  hai tầng ý tứ, một  nhà  tiền  gia chủ mẫu hoặc là quan quyến, đều gọi là phu nhân, mặt khác, ở bên trong phẩm cấp phụ nhân, Nhất phẩm Nhị phẩm cũng gọi là phu nhân, nàng hiện tại là Nhũ nhân, cũng  thể hưởng xưng hô phu nhân , dễ    nắm thóp.
Ngụy Hồng Anh liền vội vàng gật đầu: "Vâng."
"Tới ấn huyệt cho  một cái ." Trình Loan Loan mở mắt  nàng, dịu dàng , "Cháu đừng khẩn trương,  cũng  ăn thịt ."
Ngụy Hồng Anh thật sự khẩn trương  chết.
Nàng  đó tưởng phụ nhân  chính là một vị phu nhân của nhà  tiền bình thường, nhưng  khi phu thê Lãnh gia xuất hiện, nàng liền  nàng  sai .
Ba tỷ  bọn họ vậy mà thành hạ nhân của Tuệ Nhũ nhân, đây là may mắn cỡ nào chứ.
Vừa nghĩ tới Tuệ Nhũ nhân là thất phẩm do Thánh thượng  phong, nàng cũng  chút sợ hãi, lúc bàn tay đưa qua   run rẩy.
 mà thủ pháp của nàng thật đúng là  tệ, nhẹ nhàng ấn ấn, Trình Loan Loan  cảm thấy đầu hình như  còn choáng nữa, cả  cũng thoải mái hơn.