Xuân Hoa từ chối hôn sự 1
Chất nhi Tôn thị tên là Tôn Tiểu Lỗi, mấy ngày nay vẫn luôn ở quán ăn hỗ trợ, buổi sáng trời còn  sáng  bộ tới, buổi trưa  xong bữa cơm liền trở về.
Trình Loan Loan  gặp qua vài , hài tử  đúng là vóc  cao lớn,   ít,  việc cũng  siêng năng,   ý đồ  gì.
 biểu ca cùng biểu  kết ... tuy rằng ở thời đại   phổ biến, nhưng nàng  thể tránh khỏi khúc mắc trong lòng.
Triệu lão thái thái   luôn luôn tàn nhẫn, đối với hài tử  cũng  thấy sai lầm gì: " là  tệ,   Xuân Hoa gả qua..."
"Cháu  gả!" Xuân Hoa buông d.a.o thái xuống  tới: "Cháu vẫn   gả cho  !"
"Nha đầu ngươi,  bậy  bạ cái gì thế hả!" Tôn thị véo cánh tay nàng một cái: "Ngươi  mười sáu tuổi , còn  lấy chồng,   gái ế lỡ thì ? Ngươi nguyện ý  còn  nguyện ý , sớm gả  ngoài mới là đúng đắn! Tiểu Lỗi là biểu ca ruột của ngươi, hai  các ngươi từ nhỏ  quen ,  khi thành   nhất định cũng sẽ che chở ngươi, đây là một cửa hôn sự , a nãi ngươi cùng đại bá nương đều đồng ý!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Trình Loan Loan: "..."
Nàng cũng  đồng ý mà, chỉ là  dễ xen  chuyện nhà  khác thôi!
 mà nếu  nhắc tới nàng, nàng vẫn là phát biểu ý kiến của  một chút thì hơn.
"Tam thẩm, đừng ép buộc hài tử." Trình Loan Loan giọng điệu ôn hòa : "Người cùng Tiểu Lỗi cả đời là Xuân Hoa, cũng  xem Xuân Hoa  thích   nữa ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-849.html.]
Xuân Hoa mím chặt môi: "Cháu  thích!"
Tôn thị xắn tay áo lên: "Hôm nay ngươi  rõ ràng cho ,    thích?"
Tuy  cuộc sống của Tôn gia  bằng Triệu gia, nhưng bà bà và công công chính là cữu cữu và mợ,   càng ,  khi gả qua sẽ   nhà chồng  khó dễ, bằng  nàng cũng sẽ  nghĩ đến chuyện kết  với nhà  đẻ. Nàng một lòng một  suy nghĩ cho nha đầu c.h.ế.t tiệt , nha đầu c.h.ế.t tiệt  thế mà    , thật sự là hảo tâm mà  coi như lòng lang  thú!
"Biểu ca Tiểu Lỗi quả thật  tệ, nhưng tình cảm của con đối với biểu ca Tiểu Lỗi còn  đủ để  chống  mợ." Xuân Hoa cúi đầu mở miệng: "Nhìn thái độ của mợ đối với đại biểu tẩu là , đại biểu tẩu gả qua năm năm, sinh ba nữ nhi, mợ cũng  đối xử với đại biểu tẩu như con  nữa..."
"Mợ ngươi  như  cũng  sai, nữ nhân sinh   nhi tử, chẳng lẽ còn     nâng niu ?" Tôn thị ưỡn bụng : " mà ngươi yên tâm, đây là mợ ruột của ngươi, nhất định sẽ coi ngươi là khuê nữ, sẽ  hà khắc với ngươi. Hơn nữa, m.ô.n.g ngươi to, sinh con trai  thành vấn đề..."
Xuân Hoa quật cường : "Bức bách nhi tức sinh con trai chỉ là một chuyện trong đó, tóm , con  thích mợ, con   để mợ  bà bà của con, dù  con cũng   khả năng gả cho biểu ca Tiểu Lỗi!"
Nàng  xong, che mặt, từ trong sân chạy  ngoài.
"Nha đầu c.h.ế.t tiệt, ngươi  gan thì đừng trở về nữa!" Tôn thị ầm ĩ mắng to: "Vậy mà còn ghét bỏ mợ  bà bà, ngươi lấy   sức lực, nha đầu c.h.ế.t tiệt  thật sự là cánh cứng , đến lời  của lão nương cũng dám  ... Ôi chao,  giận đến nỗi đau bụng luôn !"
Triệu lão thái thái đem đồ vật trong tay ném xuống, nghiêm mặt : "Tẩu tử nhà  đẻ ngươi  cũng  gặp qua vài ,  tướng mạo là  xảo trá hà khắc, nhất định là Xuân Hoa  từng nếm qua khổ sở  tay nàng , bằng  sẽ  bài xích như ! Nếu hài tử   gả,  quên , trong thôn  nhiều nam nhi , còn lo gả   !"
Tôn thị ôm bụng kêu to.
Nàng  gả Xuân Hoa qua đó, là  tâm tư riêng của . Thứ nhất,  càng thêm , Xuân Hoa   sẽ   bà bà độc ác giày vò. Thứ hai, Tôn gia thật sự là quá nghèo, hiện giờ Xuân Hoa  một tay nghề, cũng  thể mang theo Tôn gia phát tài.
Đây là chuyện nhất cử lưỡng tiện, nhưng cả nhà   ai  ở góc độ của nàng để suy nghĩ vấn đề.