Bông dễ sâu 2
“Chuyện nhượng quyền cũng nhiều tới hỏi.” Triệu Nhị Cẩu mở miệng : “Tuy nhiên đa đều là của trấn Bình An, mà mỗi khu vực chỉ phép mở một tửu lâu, như bọn họ sẽ dìu già dắt trẻ tới nơi khác, cho nên đa đều động tâm nhưng thấy ai hành động, hôm nào con mang tin tức lan đến nơi khác, chắc chắn sẽ gia nhập.”
Trình Loan Loan gật đầu: “Chuyện gấp , cứ từ từ mà .”
Đêm khuya, trong nhà lượt nghỉ ngơi.
Dần dần thì mùa hè cũng tới, chăn cũ thể sử dụng nữa, một cái chăn mới mỏng hơn thì thể ngủ ngon một giấc.
Ngày hôm , khi Trình Loan Loan thức dậy thì trong nhà đều rời giường, từng đều đang bận rộn công việc của .
Triệu Đại Sơn xuống ruộng, Triệu Nhị Cẩu và Ngô Tuệ Nương đến tửu lầu, Triệu Tam Ngưu học võ, Triệu Tứ Đản sách.
Tào Oánh Oánh trong sân xem sổ sách, sản nghiệp danh nghĩa của nàng nhiều, gần đây vẫn đang sửa sang phân loại sổ sách để hiểu rõ những việc cần .
Nhìn thấy Trình Loan Loan tới, nàng tươi vấn an: “Nương, buổi sáng lành.”
Trình Loan Loan lấy một cái bánh bao bàn ăn sáng, xuống bên cạnh nhị nhi tức nhà : “Ta xem vườn dâu bên cây dâu tằm đều lớn đạt chuẩn , con chuẩn khi nào mở rộng việc nuôi tằm, cần tuyển thêm ?”
Tào Oánh Oánh gật đầu: “Chờ đến tháng sáu sẽ chính thức tuyển , chủ yếu là tuyển phụ nhân, tạm tính ba mươi .”
“Chờ ruộng bông mùa thì khả năng nương còn một cọc mua bán với con.” Trình Loan Loan rộ lên: “Chỉ là còn tận mấy tháng, cần nóng nảy.”
Công dụng của bông nhiều, tuy nhiên năm đầu tiên thì chỉ dự tính chăn bông và áo bông, bởi vì hai thứ tương đối đơn giản, là thứ mà dân chúng cần dùng.
Nàng còn giữ một ít băng vệ sinh… Khụ khụ, lúc đều là trộm mua ở thương thành về dùng, khi dùng xong sẽ đốt ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-866.html.]
Tiện cho bản nàng thì đúng nhưng trong nhà còn hai nhi tức, còn mấy tiểu nha đầu, mỗi tới tháng thì đến cả xem như nàng cũng cảm thấy thật phiền toái, cái việc cần cải thiện một chút.
Vân Mộng Hạ Vũ
Một buổi sáng là bận rộn trôi qua.
Vừa đến buổi trưa thì một chiếc xe ngựa xa hoa dừng cổng nhà.
“Gặp qua Tuệ Nhũ nhân!”
Người từ xe bước xuống là Tiền lão gia tử, tinh thần quắc thước, giọng sang sảng.
Trình Loan Loan mau chóng chạy đón , hôm qua lúc Tiền Huy tới thôn Đại Hà thì nàng qua lô cam du đầu tiên đưa kho, lão gia tử thể tiếp tục tính toán bước tiếp theo, ngờ hôm nay chạy qua đây.
“Tiền lão, .” Nàng mở miệng , “Hồng Anh, dâng , lấy một ít mứt cùng điểm tâm lên luôn.”
Ngụy Hồng Anh gật đầu: “Vâng.”
Chỉ một lúc thì bưng lên, đây là Mao Tiêm thượng hạng bằng kỹ thuật của thời hiện đại, tinh khiết và cực kỳ thơm.
“Trà ngon, thật là ngon!” Tiền lão gia tử nhấp một ngụm thì nhịn khen: “Lá là mua ở chỗ nào, cũng cho tới mua một ít.”
Trình Loan Loan thuận miệng : “Lần Hồ Châu mua ở ven đường, thể gặp nhưng thể cầu.”
Nàng lập tức sang chuyện khác: “Tiểu Chùy, lấy thành phẩm qua đây.”
Ngô Tiểu Chùy gật đầu sang phường cam du ở bên cạnh, chốc lát mang tới hai cái bình nhỏ.
Hai cái bình lớn mặt đều dán bốn chữ “Đại Hà Triệu thị”, còn vẽ vài lá cây điểm xuyết, phía vài chữ nhỏ, trong đó một dòng ghi “kem dưỡng da”, một cái khác ghi “kem cấp ẩm”.
“Trước tiên là bôi kem dưỡng da, nó sẽ giúp cho làn da trở nên căng bóng mịn màng.” Trình Loan Loan bôi cam du lên mu bàn tay, tán đều , đó mở một cái bình khác: “Tiếp theo là bôi kem cấp ẩm, sẽ giúp giữ lớp căng bóng ánh mặt trời, bằng một canh giờ sẽ mất hiệu quả. Ở đây còn cho thêm lô hội, hương thơm thanh khiết dễ chịu, Tiền lão thể thử một chút.”
Tiền lão gia tử thử thử, làn da già nua khô khốc của ông khi bôi hai loại kem lên trở nên mềm bóng, thật là thể tưởng tượng .