Dọn đến nhà mới 2
Mạnh thị ôm hài tử  cùng Tào Oánh Oánh sang một bên  chuyện, nàng  tuy rằng là kế mẫu của Tào Oánh Oánh nhưng thật  chỉ lớn hơn Tào Oánh Oánh  hai tuổi, hai  xem như vẫn còn  chuyện , bởi vì cùng  chung đề tài mang thai sinh hài tử nên xem như cũng  thể vui vẻ trò chuyện.
Ngô gia Ngô lão đại và Ngô đại nương cũng  mời sang, hai   xung quanh tráng lệ huy hoàng, vẻ mặt  thể tin tưởng.
Ngẫm  giờ  năm ,    hiện tại mới thấy nhà thông gia  biến hóa nghiêng trời lệch đất như thế nào,
Bất quá, nhà bọn họ cũng  đổi  nhỏ, Tiểu Chùy mỗi tháng đều mang bạc về nhà, trong nhà tích cóp   mười lượng bạc nên quyết định xây dựng sửa sang  căn nhà nhỏ một , hiện giờ bọn họ cũng  coi như là gia đình  nhà lớn ở trong thôn.
Mà những chuyện  đều là do  gia nương nguyện ý giúp đỡ nhà bọn họ.
“Tiểu Chùy, con nhất định   việc cho .” Ngô đại nương thấp giọng , “Ta   Tuệ An nhân hiện tại  tin tưởng con, con cũng  thể phụ  sự tin tưởng .”
Ngô Tiểu Chùy dùng sức gật đầu: “Nương yên tâm , con nhất định sẽ  thật !”
Mười mấy năm cuộc đời của   đây chỉ  hai màu đen trắng, mỗi ngày trôi qua đều như , nhưng nửa năm trở  đây  khiến cuộc sống của   thêm nhiều màu sắc,   quý trọng cơ hội ,  cũng sẽ càng thêm nỗ lực, hy vọng tương lai sẽ còn  thêm nhiều điều đặc sắc.
“Còn con nữa, Tuệ Nương, con  thể gả đến Triệu gia chắc chắn là do tổ tiên phù hộ.” Ngô đại nương lôi kéo cánh tay khuê nữ: “Thân phận của  chồng con hiện tại  tầm thường, bình thường con  việc ăn   hết sức thận trọng, ngàn vạn  đừng để sinh  hiềm khích với  chồng… Còn ,  cùng Đại Sơn nỗ lực, sớm sinh một tiểu nhi tử…”
Ngô Tuệ Nương bất đắc dĩ mở miệng: “Con và  chồng là  một nhà,  nhà còn   chuyện dè dặt thì còn gọi là  nhà ? Còn chuyện sinh hài tử  thể gấp , cứ từ từ,  chồng cũng  từng yêu cầu con chuyện , nương cũng đừng nên nhắc tới chuyện  nữa, bằng   chồng  nghĩ Ngô gia  thích Tiểu Châu Châu.”
Ngô đại nương nhanh chóng : “Nói bậy, Tiểu Châu Châu là ngoại tôn nữ của ,    thể  thích chứ.”
Mọi  đều  tôn nữ nhà Trình Loan Loan là hài tử  phúc, so với nam hài sinh hạ cùng thời ở trong thôn thì  hưởng phúc hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-936.html.]
Tiểu cô nương lớn lên như hoa như ngọc, mặc kệ  nào trêu chọc cũng chỉ nhoẻn miệng  hì hì, nha đầu  chính là  phúc khí, ai  cũng đều thương.
Trong nhà chính đang náo nhiệt thì Trình Giáp vội vã chạy : “An nhân, Trịnh phu nhân cầu kiến.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Trình Loan Loan vốn là đang ,   ba chữ Trịnh phu nhân thì ý   dần phai nhạt.
Trịnh phu nhân cũng từng tới thôn Đại Hà hai ,  đầu tiên là tính kế đích nữ Lâm gia,  thứ hai là cố ý mang Cát phu nhân tới kiếm chuyện.
Nàng  giờ luôn tự thấy   tính, nhưng đối với vị Trịnh phu nhân  thì  thể nào trưng  sắc mặt hòa hảo .
Nàng thờ ơ : “Tề bà tử, ngươi đưa Trịnh phu nhân tới phòng khách   .”
Tề bà tử đang hầu hạ bên cạnh lập tức đáp lời, xoay   đến tiền viện.
Thật  Trình Loan Loan cũng  ăn  tương đối,   cũng đều cơm no rượu say, chỉ là vẫn tụ  trò chuyện rôm rả thôi.
Trình Loan Loan cũng  vội vã gặp khách,     với  trong nhà.
Trịnh phu nhân  trong phòng khách  uống đến hai lượt  mà cũng   thấy bóng dáng của Trình Loan Loan, trong lòng  tức giận nhưng cũng  dám phát .
Hôm nay nàng  đến đây là  chuyện  nhờ.
Nửa tháng  Trịnh gia nhà nàng  đúng là dính   con rệp,  hiểu vì  trong khu vực mà trượng phu nàng  quản lý phát sinh vấn đề, còn  Giám sát ngự sử Lâm đại nhân ghi một sẹo, sai lầm  nếu đến tai quan thẩm tra  kinh thành thì lão Trịnh trong vòng mười năm tới cũng đừng hòng thăng quan.
Nàng  và lão Trịnh  nhiều  khom lưng đến Lâm gia xin  cầu nhưng Lâm đại nhân đến  còn    thấy phu thê bọn họ.
Nàng  nghĩ tới chỉ  thể tìm  trung gian.