Xuyên Không Trở Thành Người Vợ Trước Chết Sớm Của Nam Chính - Chương 136
Cập nhật lúc: 2025-01-16 14:44:34
Lượt xem: 238
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thật ghen tị với các cô mỗi tháng đều nhận lương, như chị, ngày ngày quanh quẩn với đống việc nhà."
Trong lúc trò chuyện, Vương Xuân Hoa thấy khung ảnh treo tường phòng khách.
"Ơ, những bức ảnh chụp khi nào ?"
Bà lên trong xem: "Đây chẳng là ảnh chụp ngày lễ Quốc khánh ? Mấy tấm chụp khi nào ?"
Tô Chiêu Chiêu xoay ghế bập bênh một vòng: "Chụp trong kỳ nghỉ Quốc khánh, hôm nay mới lấy về."
Vương Xuân Hoa chỉ bức ảnh chụp chung của Tô Chiêu Chiêu và Cố Hành, trêu ghẹo: "Bức chụp quá."
Tô Chiêu Chiêu mặt đỏ tim đập: "Em cũng thấy ."
Về đến nhà, giường, Vương Xuân Hoa nhịn kể với đàn ông bên cạnh về chuyện của hai vợ chồng Tô Chiêu Chiêu.
"Hai vợ chồng đó tình cảm thật ."
Chính ủy Chu đầu liếc bà một cái: "Hay là khi nào chúng cũng thành phố chụp vài tấm ảnh?"
Mắt Vương Xuân Hoa sáng lên: "Vậy đợi khi con trai lớn về, cả nhà cùng chụp."
Chính ủy Chu:... Hóa ghen tị tình cảm của , mà là ghen tị chụp ảnh gia đình!
...
Chớp mắt đến thứ Hai, Tô Chiêu Chiêu vẫn đến đơn vị theo giờ như .
Đa nhân viên văn phòng thích đến đúng giờ, chỉ nhân viên bán hàng ở cửa hàng mới nào cũng đến sớm.
Khi cô đến, văn phòng ai, cửa phòng của phòng mua bán cũng đóng, cô chìa khóa nên vẫn đến phía . Đồ đạc của cô thường để trong ngăn kéo nhỏ ở phía , cần dọn cho đồng chí mới.
Khi cô đang lấy đồ, ở cửa chính thò đầu : "Có ai ?"
Nghe thấy tiếng, Tô Chiêu Chiêu ngẩng đầu , thấy một cô gái mười bảy mười tám tuổi ở khu vực việc. Cô mặc một chiếc áo khoác màu tối, lộ cổ áo sơ mi trắng bên trong, quần đen và đôi giày vải đen, vai đeo một túi vải hoa, hai b.í.m tóc buông ngực.
Trông cô gọn gàng sạch sẽ, dáng vẻ thanh tú.
Cô gái cũng thấy cô, khuôn mặt lúng túng: "Chào chị, em là nhân viên bán hàng mới đến, em tên là Nhâm Hạ."
Tô Chiêu Chiêu đoán chuyện , mỉm gật đầu: "Chào em, chị là Tô Chiêu Chiêu."
Mắt Nhâm Hạ sáng lên: "Em chị, em báo về chị. Hôm khi em đến báo danh, chị Đường với em, chính vì chị điều văn phòng nên vị trí nhân viên bán hàng mới trống, em mới phân về đây."
Bây giờ Tiểu Đường cũng trở thành chị Đường .
Tô Chiêu Chiêu nhẹ: "Em đến , công việc ở cửa hàng giao cho em nhé."
Chiêu Chiêu giới thiệu cho cô một điều cần chú ý, dọn trống ngăn kéo cho cô để đồ.
Nhâm Hạ gật đầu liên tục.
Chẳng mấy chốc, Tiểu Đường cũng đến: "Hai quen nhỉ, khỏi cần giới thiệu nữa. Tiểu Hạ, em chuyển ký túc xá ?"
Nhâm Hạ gật đầu: "Chiều hôm qua em chuyển ."
Cung tiêu xã ký túc xá tập thể, dành cho nhân viên ở xa, như Hà Phương, nhà cô ở trong thành phố, thể về hàng ngày, thường ở ký túc xá, ăn uống tại căng tin.
Nhà Nhâm Hạ tuy ở trong thành phố, nhưng cũng xa, nên cô cũng xin ký túc xá.
Mấy ngày để cô ngay, chính là để dành thời gian cho cô chuyển nhà.
Hà Phương đến, dùng chìa khóa mở cửa, Tô Chiêu Chiêu mang đồ văn phòng, đặt ngăn kéo bàn việc của .
Từ giây phút , cô chính thức định ở văn phòng.
Trưởng phòng Tạ đến, thấy cô gọn gàng trong văn phòng, liền : "Nào nào, chúng chào đón Tiểu Tô."
Trong phòng mua bán vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-vo-truoc-chet-som-cua-nam-chinh/chuong-136.html.]
Tô Chiêu Chiêu lấy kẹo chia cho : "Mong giúp đỡ, mong giúp đỡ!"
Có ở văn phòng khác tiếng liền chạy sang xem, thấy cô phát kẹo, liền : "Thấy thì phần nhé!"
Tô Chiêu Chiêu vui vẻ chia cho tất cả.
Ban đầu cô định giữ kín một chút, nhưng khả năng cho phép.
Đều là đồng nghiệp, nên thiên vị ai.
Trong phòng tài vụ, Hồ Giai bĩu môi: "Chuyển văn phòng mà cũng phát kẹo, còn tưởng cô lên chức trưởng phòng đấy."
Lưu Phúc Sinh cầm kẹo bước , thấy liền rút tay định đưa: "Vậy kẹo Tiểu Tô cho cô lấy ? Không lấy thì ăn nhé!"
Hồ Giai viên kẹo hoa quả trong tay : "Anh ăn , thèm!"
Cô là con gái của chủ nhiệm Cung tiêu xã, cái gì mà ngon ăn qua chứ, vài viên kẹo thôi, nhà cô thiếu!
Tô Chiêu Chiêu đưa chìa khóa cửa hàng cho trưởng phòng Tạ.
Trưởng phòng Tạ nhận chìa khóa, khỏi tò mò hỏi: "Sao giao trực tiếp cho đồng chí mới?"
Tô Chiêu Chiêu nghiêm túc trả lời: "Chìa khóa là chìa khóa bình thường, nó liên quan đến hoạt động và an của cả cửa hàng, quan trọng! nghĩ hơn là sếp nên tự tay giao cho đồng chí mới."
Trưởng phòng Tạ xong, khuôn mặt lộ nụ hài lòng, gật đầu tán thưởng, thể hiện sự công nhận và hài lòng đối với Tô Chiêu Chiêu.
Hành động của Tô Chiêu Chiêu chỉ thể hiện thái độ nghiêm túc trong công việc, mà còn cho thấy cô tôn trọng quyền uy của lãnh đạo.
"Tiểu Tô , cố gắng việc nhé, cô còn trẻ, tiền đồ vô lượng." Nói ông lấy từ ngăn kéo một chìa khóa khác, đây là chìa khóa văn phòng của phòng mua bán.
Có chìa khóa , bất cứ lúc nào Tô Chiêu Chiêu cũng thể văn phòng, cần đợi đồng nghiệp mở cửa.
Tô Chiêu Chiêu nhận lấy, cẩn thận đặt cùng với chìa khóa cửa văn phòng Cung tiêu xã.
Cả ngày, Tô Chiêu Chiêu Hà Phương dẫn dắt quen với nội dung công việc.
Hà Phương chỉ phụ trách công việc văn thư nội bộ của phòng mua bán, mà còn đảm nhận một nhiệm vụ do chủ nhiệm Lưu giao.
Nói là văn thư của phòng mua bán, nhưng thực tế nội dung công việc vượt quá phạm vi .
May mắn là công việc ở Cung tiêu xã nhiều.
Hai vị chủ nhiệm và phó chủ nhiệm của Cung tiêu xã đều trợ lý, nên một công việc chia sẻ cho các phòng ban phía .
"Chị Tô, những công việc mà chủ nhiệm Lưu giao, chắc chắn sẽ để chị thành."
Tô Chiêu Chiêu gật đầu, cô lường điều , nếu thì cô văn phòng gì.
Một phần công việc của Hà Phương giao cho Tô Chiêu Chiêu, do cô phụ trách.
Công việc văn thư trong văn phòng đối với nhân viên văn phòng thế kỷ 21 như Tô Chiêu Chiêu mà , khó, là đơn giản.
Một tháng cũng nổi hai bản báo cáo, đối với đây báo cáo ngày, báo cáo tuần, báo cáo tháng như Tô Chiêu Chiêu mà , nơi đúng là thiên đường!
Hà Phương lấy đủ loại hóa đơn mua bán phức tạp, đa dạng cho cô xem.
Tô Chiêu Chiêu bàn, cẩn thận xem xét.
Vừa xem, trong đầu cô bắt đầu nảy nhiều ý tưởng.
Quy trình của những hóa đơn quá rườm rà, nhiều khâu thể tối ưu hóa và đơn giản hóa.
Như , chỉ thể giảm đáng kể khối lượng công việc, mà còn nâng cao độ chính xác của dữ liệu và tốc độ xử lý.
Sau một hồi suy nghĩ kỹ lưỡng, trong lòng Tô Chiêu Chiêu dần một ý tưởng rõ ràng.
Tuy nhiên, cô định mới đến đưa ý kiến, cô còn nhiều thời gian, thể từ từ.
Khiêm tốn và khi nào nên thể hiện mới là quy tắc sinh tồn trong văn phòng.