Xuyên Không Trở Thành Người Vợ Trước Chết Sớm Của Nam Chính - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-01-20 14:43:29
Lượt xem: 207

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , Tô Chiêu Chiêu theo Chủ nhiệm Lưu thành phố.

Từ khi chuyến xe buýt thành phố tăng thêm, nhân viên hợp tác xã họp ở thành phố ít khi xe đạp nữa, xe buýt nhanh hơn, chịu gió lạnh trong mùa đông.

Đến nơi, thứ vẫn như , ký tên nhận phiếu ăn nhà ăn dùng bữa.

Đồ ăn ở nhà ăn ở đây cũng khác mấy nhà ăn khác, tiêu chuẩn rõ ràng giảm .

Chủ nhiệm Lưu cùng các lãnh đạo của các hợp tác xã khác ăn trò chuyện, chủ đề xoay quanh nguồn cung.

Phùng An nhỏ giọng hỏi Tô Chiêu Chiêu: "Lớp hàm thụ của cô chắc sắp nghiệp nhỉ?"

"Nửa đầu năm thể lấy bằng ."

"Thế thì , bằng nghiệp đại học thì mức lương của cô sẽ nâng lên một chút."

Tô Chiêu Chiêu , trong lòng cảm thấy vui sướng. Sinh viên đại học nghiệp thể nhận lương bậc năm, mỗi tháng bốn mươi chín đồng rưỡi. Sau khi chính thức, lên thêm một bậc, nhận lương bậc bốn là năm mươi sáu đồng một tháng.

Dù cô chỉ học đại học hàm thụ, nhưng ở điểm cũng khác gì so với sinh viên đại học chính quy. Theo như lời Trưởng khoa Tạ và Chủ nhiệm Lưu, khi cô lấy bằng nghiệp sẽ chuyển sang lương bậc bốn.

Lương năm mươi sáu đồng một tháng trong thời buổi là lương cao .

"Cô chuyện của thầy Bạch ?" Phùng An hỏi khẽ.

Tô Chiêu Chiêu gật đầu.

Phùng An thở dài: "Gần đây mới , giờ thầy thành như ... Nghe bây giờ thầy ở nông trường Hồng Tinh, cũng xa lắm."

"Anh ai ?"

"Phạm Văn Hà, thành phố gặp cô , viện nghiên cứu của cô ở gần nông trường Hồng Tinh, cô gặp thầy Bạch ở đó."

Chuyện cô thật sự . Phạm Văn Hà là , chỗ việc của cô gần nông trường, chắc cũng thể chăm sóc cho thầy Bạch chút ít.

những việc, học sinh như bọn họ thể hạn chế, thể giúp đỡ gì nhiều.

Phùng An nhếch môi: " dạo cuộc sống ở nông thôn cũng khó khăn, chắc ở nông trường cũng khá hơn."

Tô Chiêu Chiêu liếc : "Anh suy nghĩ gì thì tự nghĩ mà , cần bàn với . Chúng ai cũng như ai."

Phùng An hiểu ý, gật đầu và kết thúc cuộc trò chuyện.

Tô Chiêu Chiêu thấy mừng cho thầy Bạch, dù họ chỉ học thầy 3 tháng, nhưng họ vẫn nhớ đến thầy.

Hai giờ chiều, Tô Chiêu Chiêu cuối cùng cũng gặp Chủ nhiệm Nhâm trong phòng họp.

Từ khi tố cáo và tạm ngừng công tác đến giờ, cũng ba tháng trôi qua. Nhìn ông gầy một chút, nhưng tinh thần vẫn .

Toàn bộ cuộc họp ông chủ trì vẫn như , phong cách nhanh gọn, lời lẽ sắc bén.

Cuộc họp kéo dài hơn ba tiếng mới kết thúc. Sau đó, Chủ nhiệm Lưu tìm Chủ nhiệm Nhâm để báo cáo công việc riêng, Tô Chiêu Chiêu ngoài cửa chờ, cùng.

"Nhân viên Tiểu Tô của các dạo thế nào ?" Chủ nhiệm Nhâm đột nhiên nhớ đến Tô Chiêu Chiêu.

Chủ nhiệm Lưu đáp: "Lần họp đưa cô cùng, cô đang ngoài cửa."

"Vậy gọi cô , hỏi vài điều."

Chủ nhiệm Lưu cửa gọi Tô Chiêu Chiêu .

"Chủ nhiệm."

Chủ nhiệm Nhâm gật đầu: "Ngồi xuống chuyện."

Tô Chiêu Chiêu xuống đối diện bàn việc, giống như Chủ nhiệm Lưu.

Vừa khi cô xuống, Chủ nhiệm Nhâm liền hỏi: " nhớ lầm thì Tiểu Tô đang học đại học hàm thụ ?"

"Vâng, học hơn hai năm ."

"Vậy là sắp nghiệp nhỉ."

"Năm sẽ nghiệp."

Chủ nhiệm Nhâm gật đầu: "Sau khi nghiệp, cô suy nghĩ gì ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-vo-truoc-chet-som-cua-nam-chinh/chuong-205.html.]

Trong đầu Tô Chiêu Chiêu vang lên một tiếng cảnh báo. Khi lãnh đạo hỏi câu , thường nghĩa là lãnh đạo kế hoạch gì đó cho !

" thì suy nghĩ gì nhiều, chỉ việc , áp dụng những gì học công việc, việc, lo cho gia đình."

Chủ nhiệm Nhâm mỉm : "Có vẻ Tiểu Tô khá coi trọng gia đình nhỉ."

Chủ nhiệm Lưu cũng theo.

Tô Chiêu Chiêu suy nghĩ nhanh: " là vợ quân nhân mà, thực hiện giá trị bản , chăm lo cho gia đình con cái để chồng lo lắng gì."

Chủ nhiệm Nhâm gật đầu: " suýt quên mất cô là vợ quân nhân đấy."

Tô Chiêu Chiêu mỉm .

Sau khi khỏi văn phòng Chủ nhiệm Nhâm, Chủ nhiệm Lưu với cô: "Cô thật ngốc! Chủ nhiệm Nhâm hỏi như , chắc chắn khi cô nghiệp, ông sẽ kế hoạch gì đó cho cô. thấy ý của ông điều cô về phân xã đấy."

" ngốc. chỉ hợp tác xã của chúng thôi, cả. nỡ rời hợp tác xã."

Hợp tác xã của họ nhàn hạ quá mà!

Mỗi việc của , chẳng cần bận tâm suy nghĩ nhiều.

Chi nhánh nhiều , nhiều việc, chỉ , càng gần trung tâm quyền lực, càng nhiều chuyện đấu đá. Cô sức mà đối phó.

Sơ sẩy một chút, khi khác nắm thóp.

Nhìn Chủ nhiệm Nhâm , chẳng suýt gán tội ?

Hơn nữa, lâu nữa, sẽ một cơn bão lớn hơn đến, cô mà trung tâm thì chỉ dại thôi.

Chủ nhiệm Lưu hài lòng, nhân viên rời khỏi đơn vị quản lý, chứng tỏ ông lãnh đạo !

ông vẫn thấy tiếc cho Tô Chiêu Chiêu: "Nếu cô thật sự về phân xã, việc với Chủ nhiệm Nhâm, khi còn cơ hội thăng chức, ở hợp tác xã của chúng thì đến bao giờ."

Tô Chiêu Chiêu: "…Không , vội. Làm ở thành phố xa quá, về về mất mấy tiếng đồng hồ, ở ký túc xá thì thể chăm lo cho gia đình."

Ở thời hiện đại, xa ba, bốn tiếng cũng là chuyện bình thường. Cô mà ở thập niên 50 vẫn như thế thì chắc là điên mất.

Thăng chức cũng thể cám dỗ cô!

Chủ nhiệm Lưu gật đầu: " xa thật."

Trên đường về từ thành phố, đến nơi cũng là giờ tan , Tô Chiêu Chiêu về thẳng nhà.

Trong sân, Cố Tưởng và Cố Niệm đang tưới rau và cây cảnh.

"Mẹ về ."

Tô Chiêu Chiêu gật đầu, phòng đặt túi xuống, lấy kéo ngoài để tỉa cây hoa hồng.

Dạo bận rộn quá nên cô quên mất.

Cố Niệm giúp .

"Tiểu Niệm, con mang phân dê mà bố con mang về đây, chuẩn ủ phân bón cho mùa đông. Đến xuân năm , cây hoa hồng sẽ phát triển hơn."

Cây hồng trong sân trồng hơn ba năm, càng ngày cành càng nhiều, đến mùa xuân và mùa hè, hoa nở đầy tường, trông .

Rau trong vườn phần lớn là cải và củ cải mà Cố Hành trồng, đến mùa đông chỉ hai loại là phát triển .

Đang bận rộn thì Cố Hành về đến nhà: "Để đó cho ."

Tô Chiêu Chiêu đưa kéo cho : "Vậy em nấu cơm, tối nay ăn gì?"

"Ăn gì cũng ."

"Còn Cố Tưởng và Cố Niệm, các con ăn gì?"

"Mẹ ơi, con ăn miến khoai lang." Cố Tưởng .

"Được, sẽ nấu lẩu miến cho ."

Miến khoai lang ở nhà còn nhiều, đây dân xung quanh còn mang miến, gà vịt tự nuôi và rau tự trồng đến bán, giờ cũng còn nữa.

Số miến trong nhà là do Tô Chiêu Chiêu mua hồi đầu năm.

Loading...