Xuyên không trở thành phi tần không được ân sủng - Chương 35
Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:05:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vào giờ Dậu, bốn khắc, Dung Nguyệt và Niệm Tuyết lặng lẽ rời khỏi Khải Tường Cung.
Trời nhá nhem tối, con đường dài ở Tây Lục Cung các cung nhân thắp sáng bằng những chiếc đèn lồng đặt sát mặt đất. Hai dừng mà nhanh chóng tiến thẳng đến Ngự Hoa Viên.
Lúc , Ngự Hoa Viên yên tĩnh lạ thường, làn gió nhẹ nhàng thổi qua, hai dựa ánh sáng mờ nhạt của đèn lồng để nhanh chóng tìm vị trí của mấy cây đào.
Dung Nguyệt dặn Niệm Tuyết rằng, chỉ hái những nụ hoa đào nở, như mới thể pha đào ngon.
Nàng còn căn dặn, hái bộ nụ hoa một cành, chỉ nên hái năm đến tám nụ hoa mỗi cành để tránh phát hiện.
Niệm Tuyết hiểu ý, gật đầu đồng tình.
Nói là , cả hai nhanh chóng phối hợp nhịp nhàng, bắt tay việc. Họ cố gắng thành trong thời gian ngắn nhất, bởi đến đây chỉ nguy hiểm mà còn nơm nớp lo phát hiện.
Quan trọng nhất, họ trở về Khải Tường Cung giờ Dậu, bốn khắc, khi chìa khóa các cung khóa . Nếu , chắc chắn sẽ gây rắc rối lớn.
Một góc Ngự Hoa Viên, Khang Hi đang chậm rãi tản bộ, dáng vẻ nhàn nhã. Tổng quản thái giám bên cạnh, Lương Cửu Công, cầm một chiếc đèn lồng sừng dê, tận tụy chiếu sáng đường phía cho Khang Hi.
Tuy nhiên trong Ngự Hoa Viên những chiếc đèn lồng đặt sát đất để chiếu sáng, hành động của ông thật chẳng mấy cần thiết.
Đi dạo một hồi lâu, Khang Hi định lên tiếng bảo về, thì từ phía xa vọng tiếng phụ nữ trò chuyện.
Lập tức, suy nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu Khang Hi là: để lộ hành tung của . Có phi tần hoặc cung nữ nào đó cố ý đến Ngự Hoa Viên, giả vờ tình cờ gặp .
Dù thì chuyện trong hậu cung là hiếm.
suy nghĩ kỹ , cảm thấy điều thể xảy . Việc quyết định đến Ngự Hoa Viên là ngẫu nhiên, báo cho ai, lấy chuyện hành tung lộ.
Hơn nữa, bước Ngự Hoa Viên từ cổng Khôn Ninh của cung Khôn Ninh, chứ qua bất kỳ con đường nào của Đông Lục Cung Tây Lục Cung. Làm phi tần cung nữ nào bắt gặp ?
Vậy thì lạ thật, muộn thế , ai còn về cung mà loanh quanh ở đây?
Khang Hi hiệu im lặng với Lương Cửu Công và hai tiểu thái giám theo, đó lặng lẽ tiến về phía phát tiếng .
Đến gần hơn, ánh sáng của những chiếc đèn lồng xung quanh, cuối cùng thấy hai cung nữ nhỏ đang gốc cây đào, bận rộn hái hoa một cách vô tư, chẳng để ý gì đến xung quanh.
Khang Hi thầm nghĩ: Hừ, hai cung nữ gan thật, trời tối còn dám đến Ngự Hoa Viên hái hoa, chẳng sợ bắt thích khách .
Hắn định lên tiếng hù dọa, để họ sợ mà rời , nhưng kịp thì một cung nữ với còn , mà chỉ thấy bóng lưng thon thả:
"Chủ tử, hái cũng đủ , chúng về thôi. Về sớm, nô tỳ cũng an tâm hơn."
Khang Hi bất ngờ. Thì đoán sai, cứ tưởng cả hai đều là cung nữ, ngờ trong đó một chủ tử dẫn theo cung nữ kẻ trộm hoa.
Người gọi là chủ tử, với dáng vẻ mảnh mai, đáp:
"Xong ngay đây, đợi hái xong cành . Ngươi yên tâm, giờ gì ai đến Ngự Hoa Viên chứ."
Khang Hi: ... Nói chắc chắn nhỉ, chẳng lẽ , mà là ma ?
Hắn cố ý hắng giọng, nghiêm khắc lên tiếng:
"Ai ở đó?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-phi-tan-khong-duoc-an-sung/chuong-35.html.]
Quả nhiên, dứt lời, gốc cây đào lập tức rối loạn như đàn gà hoảng.
Chỉ thấy gọi là chủ tử hoảng hốt hét lên với cung nữ:
"Chạy mau, đến!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai vội vã chạy trốn trong ánh mắt kinh ngạc của Khang Hi, lao khỏi gốc cây đào tìm đường tẩu thoát mà kịp đường.
Khang Hi nhịn bật .
Hắn nhướn mày hiệu cho hai tiểu thái giám phía :
"Chặn họ ."
Hai tiểu thái giám lập tức hiểu ý, trong chớp mắt lao về phía hai bóng , động tác nhanh nhẹn như thể chút võ công.
Khang Hi vẫn điềm tĩnh chờ tại chỗ. Chẳng mấy chốc, bốn bóng xuất hiện trở trong tầm mắt của .
Phía , hai từng bước nặng nề, chậm chạp lê từng bước chân, những thế còn lẩm bẩm, cố gắng nịnh nọt hai tiểu thái giám .
Ý tứ của họ rõ ràng: mong hai thái giám rộng lượng, tha cho họ .
Khang Hi thầm nghĩ: Đến nước mà hai vẫn còn từ bỏ hy vọng thoát .
Lúc , Dung Nguyệt thực sự nước mắt.
Chẳng nàng chỉ hái mấy bông hoa đào thôi ? Có cần truy đuổi như đuổi thỏ, đuổi nàng chạy khắp Ngự Hoa Viên thế ?
là nàng đen đủi. Chỉ vì hái ít hoa đào mà hai tiểu thái giám bắt gặp. Nàng khẩn khoản, đủ thứ lời ý , nhưng hai họ chẳng thèm , mặt lạnh như băng, bất động như núi, chỉ đẩy nàng và Niệm Tuyết về một hướng.
Trời ạ, nàng cừu, cần gì dồn ép thế . Chẳng lẽ phía còn mãnh thú chờ đợi ?
Nghĩ đến đây, tim Dung Nguyệt đập thình thịch, lo lắng dâng lên đến cổ họng.
Không còn cách nào khác, nàng từ bỏ việc tiếp tục nịnh nọt hai tiểu thái giám mà ngẩng đầu về phía . Quả nhiên, bên cạnh một cây bách cổ thụ, nàng thấy hai bóng .
Ban đầu, ánh sáng mờ nhạt, nàng rõ họ là ai. khi cách ngày càng gần, cuối cùng nàng cũng nhận đó là ai.
Không ngờ là Khang Hi trong bộ thường phục màu xanh, bên cạnh là tổng quản thái giám Lương Cửu Công.
Nhìn rõ mặt, Dung Nguyệt chỉ mà còn tìm cái lỗ nào đó để chui xuống.
Nàng thật sự xui xẻo đến mức ? Chỉ lén đến Ngự Hoa Viên hái chút hoa đào, đúng lúc Khang Hi bắt quả tang. là trời để nàng sống nữa mà.
Trong đầu Dung Nguyệt, hàng loạt ý nghĩ lướt qua như cơn bão.
Suy nghĩ đáng sợ nhất là: Liệu Khang Hi vì chút hoa đào mà trực tiếp ban c.h.ế.t cho nàng ?
Vừa nghĩ đến đây, bước chân nàng bỗng chậm . Nàng cố kéo dài thời gian, nghĩ rằng thể trì hoãn chút nào chút . Biết Khang Hi đại lượng, chẳng mấy chốc đổi ý, chẳng thèm quan tâm đến chuyện nhỏ nhặt .
, so với quốc gia đại sự, việc hái chút hoa đào pha chẳng chỉ là chuyện nhỏ như con kiến .
Niệm Tuyết lúc cũng đang hoang mang lo sợ. Nếu là một dịp khác mà chủ tử gặp Hoàng thượng, chắc chắn nàng sẽ vui mừng khôn xiết. với cách gặp mặt hôm nay, nàng chỉ bật nức nở.