Xuyên không trở thành phi tần không được ân sủng - Chương 51
Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:05:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Làn gió đêm thoang thoảng, ánh trăng mờ ảo khiến cả Ngự Hoa Viên ngập tràn hương thơm dịu nhẹ và khí trong lành dễ chịu.
Lúc , Dung Nguyệt đang chậm rãi cùng Khang Hi tản bộ trong vườn để tiêu thực. Ăn no quá thì một chút để dễ tiêu hóa, như mới chuẩn cho hoạt động tiếp theo, ?
"Vài ngày ngươi thị tẩm, trẫm bận rộn việc chính sự, quên mất ban thưởng cho ngươi. Giờ đúng lúc, ngươi thứ gì, , trẫm sẽ ban cho."
Giọng trầm thấp, ấm áp của Khang Hi vang lên trong màn đêm tĩnh lặng.
Nghe , Dung Nguyệt lập tức cảm thấy như sủng ái bất ngờ.
Vài ngày , nàng còn thầm trách Khang Hi là keo kiệt, ngờ chớp mắt cho phép tự chọn phần thưởng. Có nàng hiểu nhầm ?
Nàng lập tức dừng chân, đôi mắt trong như nước thu, lấp lánh ánh sáng, chăm chú Khang Hi. Nàng hỏi , như để xác nhận:
"Hoàng thượng thật chứ? Thiếp thực sự thể tự chọn thứ ban thưởng?"
Sự phấn khởi trong lòng nàng cách nào che giấu nổi.
Khang Hi cũng dừng bước, đầu đôi mắt sáng rực của nàng. Bất giác, gật đầu và :
"Tất nhiên là thật."
Trong lòng âm thầm bổ sung: Chỉ cần yêu cầu của nàng quá đáng, đều thể đáp ứng. Ai bảo mỗi khi đôi mắt trong trẻo, rạng ngời của nàng, nỡ từ chối?
Lời dứt, Dung Nguyệt liền tiến lên vài bước, nắm lấy tay áo của Khang Hi, ánh mắt đầy niềm vui:
"Vậy Hoàng thượng thể thưởng cho một ít bạc ?"
Gần đây, hòm tiền của nàng ngày càng cạn kiệt. Nếu thêm khoản nào, nàng thực sự sống , thậm chí thể còn tiền để thưởng cho cung nhân bên cạnh.
"Bạc?" Khang Hi thoáng ngẩn .
Hắn ngờ rằng nàng yêu cầu thăng vị, đòi trang sức vàng ngọc, lụa là gấm vóc, mà mở miệng xin bạc.
Đi phía , Lương Cửu Công thấy Dung Nguyệt xin bạc, suýt chút nữa trượt chân ngã. Ông gì thế? Từ Đáp Ứng dám xin Hoàng thượng thứ tầm thường nhất, còn một cách tự nhiên như thế.
Đầu óc nàng vấn đề ?
Giờ là lúc nên tranh thủ Hoàng thượng đang vui mà xin thăng vị ? Sao xin bạc chứ?
Thật là ngốc quá !
Dung Nguyệt vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y áo của Khang Hi, đôi tay nhỏ khẽ lắc lắc vạt áo của :
" , còn bạc để tiêu nữa. Nếu Hoàng thượng thực sự ban thưởng, chi bằng thưởng cho bạc, tiện lợi thiết thực."
Nàng thừa những vật phẩm ban thưởng thể đổi bạc. nếu Khang Hi trực tiếp thưởng bạc, thì khác , ít nhất nàng thể tiêu dùng ngay.
Khang Hi cúi xuống đôi tay nhỏ bé đang lắc nhẹ vạt áo , khóe môi khẽ nhếch nụ :
"Hóa bạc quan trọng với ngươi đến ?"
Dung Nguyệt vội vàng gật đầu, đầu nhỏ hăng hái lắc lư:
" , đúng ! Vì thế Hoàng thượng thưởng bạc cho là nhất."
"Vậy nếu trẫm để ngươi chọn giữa bạc và thăng vị, ngươi sẽ chọn bạc là vị?" Khang Hi mỉm , ánh mắt tràn đầy thích thú khi khuôn mặt nhỏ nhắn xinh như hoa của nàng.
Nghe , hai bàn tay nhỏ đang nắm lấy tay áo của Khang Hi lập tức buông . Dung Nguyệt nhanh chóng dùng tay che miệng , đôi mắt tròn xoe đầy kinh ngạc, chằm chằm Khang Hi.
Biểu cảm của nàng như : "Thật ? Thật chứ? Hoàng thượng đang đùa đấy ?"
Khang Hi biểu cảm của nàng cho bật , giọng tràn ngập ý :
"Sao thế? Không nên chọn gì ?"
"Chuyện đó... chuyện đó..." Nàng phấn khích bối rối, lắp bắp thành câu:
"Hạnh phúc... hạnh phúc đến quá bất ngờ, nhất thời... nhất thời chọn gì."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-phi-tan-khong-duoc-an-sung/chuong-51.html.]
Thực , nàng đang thực sự lời của Khang Hi cho choáng váng. Nếu tai nàng nhầm, Khang Hi nhắc đến việc thăng vị cho nàng.
Không đúng, là để nàng chọn giữa bạc và thăng vị.
Phía , Lương Cửu Công mở to miệng đầy kinh ngạc. Hoàng thượng gì? Nói sẽ thăng vị cho Từ Đáp Ứng ư? Nàng chẳng mới thị tẩm hai ?
Không đúng, thứ hai còn hẳn là thị tẩm nữa.
Dù , trong suy nghĩ của Lương Cửu Công, Từ Đáp Ứng chỉ cần ngốc nghếch, chắc chắn sẽ chọn thăng vị. Bạc thể kiếm , nhưng cơ hội thăng vị thì lúc nào cũng . Một cơ hội như , nàng thể bỏ lỡ?
"Vậy ngươi cứ từ từ suy nghĩ." Khang Hi , tiếp tục chậm rãi bước .
Trong lòng Lương Cửu Công như lửa, thầm nghĩ: "Chọn gì mà nghĩ, tất nhiên là thăng vị !"
Dung Nguyệt cúi đầu, bước chậm theo Khang Hi, trong lòng tràn ngập mâu thuẫn. Nàng cũng nên chọn thăng vị, nhưng hiện tại nàng cần bạc.
Nếu Khang Hi trực tiếp quyết định thì , đằng bắt nàng tự chọn. Giờ thì nàng cả hai, đây?
Trong lúc đang miên man suy nghĩ, nàng bất ngờ va một bức tường. Thực , Khang Hi dừng phía từ lâu, nhưng nàng mãi nghĩ ngợi nên để ý, kết quả là đ.â.m thẳng tấm lưng rộng lớn của .
"Sao, vẫn nghĩ ?" Khang Hi đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ rối rắm của nàng, nhịn mà hỏi .
Hắn thật hiểu tại một chuyện rõ ràng như mà nàng băn khoăn đến thế. Nàng đúng là ngốc mà.
"Chỉ trẻ con mới chọn một trong hai, cả hai, bây giờ?" Nàng ngước đôi mắt đáng thương , hai tay nhỏ vô thức nắm lấy tay áo của .
Khang Hi: ...
Thôi xong, nàng ngốc, mà là ngốc. Người chỉ một thứ, mà là cả hai, còn ngốc nghếch toạc hết suy nghĩ trong lòng .
Nàng rằng, sự tham lam thể hiện rõ ràng như thể khiến mất thiện cảm, cuối cùng chẳng nhận gì, giống như xách giỏ tre múc nước.
Thế nhưng, ánh mắt long lanh như nước cùng dáng vẻ đáng thương khi nắm lấy tay áo của , chỉ mềm lòng mà suýt nữa còn bật câu "Chỉ trẻ con mới chọn, cả hai."
"Hừ, ái phi tham lam thật đấy." Hắn nhịn , nâng tay còn , nhẹ nhàng véo chiếc mũi nhỏ nhắn xinh xắn của nàng.
Thấy Khang Hi chẳng những tức giận mà còn tâm trạng đến mức véo mũi nàng, Dung Nguyệt hiểu ngay rằng vẫn còn cơ hội để thương lượng.
"Thiếp cũng tham lam mà." Nàng bĩu môi, khuôn mặt lộ vẻ hối , từ từ cúi đầu.
Nhỏ giọng, nàng :
"Hay là Hoàng thượng chọn giúp , như sẽ băn khoăn nữa."
Khang Hi: Thôi xong, ban đầu là cố ý để nàng tự chọn, cuối cùng ngược về , thành chọn giúp nàng.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Vậy thì..." Khang Hi dừng một chút, cố ý hắng giọng, vẻ như đang giữ bí mật khiến nàng hồi hộp.
Dung Nguyệt căng thẳng, bàn tay nhỏ càng nắm c.h.ặ.t t.a.y áo của .
Nhìn vẻ mặt lo lắng của nàng, Khang Hi chỉ mỉm , :
"Trẫm sẽ xem biểu hiện của nàng tối nay thế nào."
Dung Nguyệt: ... Đây là kiểu lựa chọn gì ? Xem biểu hiện, xem cái gì chứ?
Đến khi hiểu hàm ý trong lời của Khang Hi, nàng khỏi hối hận. Biết thế lúc nãy tự chọn còn hơn.
Giờ thì , bảo xem biểu hiện của nàng. Nếu nàng biểu hiện , chẳng sẽ chẳng cả hai ?
Trong lòng Dung Nguyệt lúc tràn đầy tiếc nuối. Nàng tự nhủ, đúng là tự tay đập đá chân, quá tham lam thì chẳng kết quả gì .
Khang Hi khuôn mặt nhỏ nhắn đang xịu xuống của nàng, khóe miệng khẽ nhếch lên, thầm nghĩ: Lần coi như dạy cho nàng một bài học nhỏ. Xem nàng còn tham lam như nữa .
Còn Lương Cửu Công phía thì nghĩ: Từ Đáp Ứng nhận kết cục cũng đáng đời. Ai bảo nàng dám giở trò thông minh vặt mặt Hoàng thượng. Bây giờ thì , khi chẳng gì.
mà, điều cũng thể trách ai khác !