[Xuyên Không Trọng Sinh] Gả Nhầm Cho Đại Lão Văn Cận Đại - Chương 210

Cập nhật lúc: 2025-12-13 14:57:55
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ đến mấy đều nhờ Nghiêm Tuyết, ông thành tâm một câu: “Đồng chí Tiểu Nghiêm .”

Ông là việc cứng nhắc, lạc hậu. Thực thích dùng đồng chí trẻ tuổi. Có thể lời tuyệt đối khó .

Cù Minh Lý Nghiêm Tuyết nãy còn chọc tức điên, bây giờ im lặng theo phía , ông: “Dưới trướng tướng giỏi quân yếu mà.”

Một câu khiến Trang Khải Tường nở nụ . lời cũng đang về chính ông. Dù Nghiêm Tuyết từ đến nay là cấp của ông, là ông điều động từ Kim Xuyên lên huyện.

Thậm chí dùng để về Nghiêm Tuyết cũng sai. Mấy Nghiêm Tuyết mang từ Trừng Thủy về đây, ai cũng năng lực riêng.

Ít nhất nếu Nghiêm Tuyết mang về, mà do Trang Khải Tường tự lập một đội ngũ khác ở huyện, khó Trung tâm thể nhanh chóng quỹ đạo như thế .

Vừa về đến Trung tâm, Trang Khải Tường liền cất kỹ tờ đơn đó, gọi điện cho hai Cục Lâm nghiệp thị trấn khác để xác nhận việc mua giống nấm.

May mắn là ai cũng thiếu đắn như Bí thư Liễu Hồ . Hai thị trấn đều cho giống nấm đương nhiên tiếp tục cần, cơ sở nuôi trồng họ đều xây xong.

Trang Khải Tường lúc mới yên tâm. Tuy thiếu 5.000 lọ của thị trấn Liễu Hồ, nhưng họ vẫn còn 20.000 lọ. Nửa năm nay thể là bận rộn vô ích.

Vào tháng Một, hàng trăm ống nghiệm giống chính thức đưa nuôi cấy, dán nhãn theo thứ tự. Ngoài dùng để bán, còn dùng Trung tâm chọn giống và đối chiếu.

Trang Khải Tường trong cũng rửa tay khử trùng , áo blouse trắng. Ông nhận đây thực sự là một công việc kỹ thuật cần sự tỉ mỉ.

Cuối tháng Một, sợi nấm trong ống nghiệm lượt mọc đầy bề mặt nghiêng. Mọi bắt đầu chia chiết, chuyển giống nấm sang lọ thủy tinh để nuôi cấy.

Bước chỉ cần mở một phòng nuôi cấy là đủ. Nghiêm Tuyết suy nghĩ một chút, đến thương lượng với Trang Khải Tường. Mấy nhà ở huyện luân phiên đến trông coi, để những khác về Trừng Thủy ăn Tết.

Trang Khải Tường chút do dự, trực tiếp cho mấy nghỉ phép. Còn việc nghỉ của ông và Nghiêm Tuyết, đợi mấy tìm cơ hội nghỉ cũng kịp.

Chu Văn Huệ và Quách Trường An đều mua nhiều đồ, gửi một phần đến chỗ Nghiêm Tuyết, còn mang về nhà. Chỉ Cao Đái Đệ mua, chỉ gửi một phần quà Tết đến chỗ Nghiêm Tuyết.

mua, gia đình cũng đòi tiền cô. Thà mua còn hơn. Đòi tiền cô cũng nhiều. Đừng hỏi, hỏi là chi phí ở huyện lớn, tích lũy .

Nếu gia đình chê ít, mắng cô thì cô cũng thấy. Đánh cô thì cô chạy. Vừa mùng hai tàu hỏa nhỏ thông suốt.

Nếu sợ gia đình tìm đến Trung tâm, gây phiền phức cho kỹ thuật viên Nghiêm, cô còn về. Ở huyện bao. Kỹ thuật viên Nghiêm, kế toán Chu đều với cô.

Cả đường tay xách nách mang. Ai thấy cũng một câu kế toán Chu, quan sát viên Quách lên huyện là khác hẳn. Người nhà thấy càng vui mừng.

Rồi đang vui mừng, dì Quách nhắc chuyện cũ: “Vừa con về, dì Phạm con giới thiệu cho con một cô gái.”

Quách Trường An khựng . Dì Quách còn tưởng : “Xem thử . Qua năm mới là con hai mươi sáu , nên lập gia đình .”

Kết quả Quách Trường An : “Không , con với cần giới thiệu cho con nữa. Con tự tìm một .”

“Cái gì? Tự tìm một ?” Dì Quách ngạc nhiên. Ngay cả Kim Bảo Chi và Quách Trường Bình cũng qua: “Trường An đối tượng ?”

Thấy Quách Trường An phủ nhận, mặt dì Quách lập tức rạng rỡ hẳn lên. Lại nhịn truy hỏi: “Tìm ở thế? Người huyện ? Cô gái thế nào?”

Nghe Quách Trường Bình nhịn : “Mẹ hỏi nhiều thế, để trả lời cái nào?”

“Mẹ vui mà!” Dì Quách liếc con trai lớn, con trai út: “Không . Trường An con cứ từ từ.”

Quách Trường An trả lời thứ tự: “Không huyện. Người lâm trường . Mẹ cũng , Lang Nguyệt Nga.”

“Nguyệt Nga nhà Bí thư Lang?” Dì Quách bất ngờ, ngay cả cách gọi quen miệng cũng quên đổi.

Kim Bảo Chi biểu cảm của bà, còn sợ bà bằng lòng, giúp một câu: “Nguyệt Nga . Người tháo vát, tính tình cũng .”

“Mẹ Nguyệt Nga .” Dì Quách hồn: “Mẹ thấy điều kiện nhà cô quá, sợ nhà xứng.”

Khiến Kim Bảo Chi : “Người để ý nhà , là Trường An tự bản lĩnh.”

Bên phía Lang Nguyệt Nga, nhà họ Lang cũng nghĩ như . Đặc biệt là Lãng Trung Đình, khen ngợi thanh niên Quách Trường An : “Người bình thường gặp chuyện , cũng để nó trôi qua thôi. Có mấy ai còn thể dậy ?”

Lang Nguyệt Nga cũng rõ: “Con thấy hai đứa con ai chê ai, ở bên . Anh tự bản lĩnh, cũng ham nhà cái gì.”

Quách Trường An điều chuyển lên huyện, dựa nhà Lang nâng đỡ. Anh ở huyện, Lãng Trung Đình ở Trừng Thủy, cũng giúp cái gì.

Trong mắt Quách Trường An, Lang Nguyệt Nga là Lang Nguyệt Nga, con gái của ai. Điều khiến Lang Nguyệt Nga cảm thấy thoải mái. Giữa họ thực sự chuyện để trò chuyện cùng .

Thế là ăn Tết xong, Nghiêm Tuyết nhận một túi lớn đồ do Quách Trường An gửi từ dì Quách, là cảm ơn cô mối cho Quách Trường An.

Nghiêm Tuyết dở dở: “Hai đứa tự tìm , còn , cảm ơn ?”

Quách Trường An hiểu rõ ý của : “Nếu chị, của ngày hôm nay, cũng cơ hội đến với Nguyệt Nga.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-trong-sinh-ga-nham-cho-dai-lao-van-can-dai/chuong-210.html.]

Nếu là Quách Trường An chìm đắm trong đau khổ thoát , là Quách Trường An trông coi nhà máy ở lâm trường, cũng dám nghĩ sẽ sống thế nào.

Rồi vài ngày , Lang Nguyệt Nga đến huyện báo danh, cũng mang một túi lớn đồ đến cho Nghiêm Tuyết, cũng để cảm ơn mối.

Lần tới hai về nhà, chuẩn hai gia đình gặp mặt, đính hôn , từ từ chọn một ngày trời xuân ấm hoa nở để kết hôn.

Quách Trường Bình và Kim Bảo Chi đều lên núi khai thác. Đính hôn sớm quá, nhà lo liệu, cũng thể tham gia.

Tiễn , Kỳ Phóng uống nước ở bàn, liếc Nghiêm Tuyết một cái: “Quách Trường An và Lang Nguyệt Nga, em ăn Tết mới cho mà?”

Đầu óc thật , trí nhớ cũng . Nghiêm Tuyết phủ nhận: “ . cũng mới từ mùa thu năm ngoái.”

Kỳ Phóng nhận xét gì về chuyện , chỉ cúi mắt những món đồ : “ nên gửi một phần cho Tề Phóng và cô ?”

Nghiêm Tuyết khựng một chút, mới nhận chắc là Đại tiểu thư Nghiêm mất tên.

Thật là vô lương tâm, còn xem hai mối. Nghiêm Tuyết liếc một cái.

Người đàn ông cũng bận tâm, đến ôm cô từ phía , cằm tựa lên đỉnh đầu cô, cô thu dọn những món đồ đó.

là một móc treo kích thước lớn mang theo , còn là phiên bản ấm. Nghiêm Tuyết vỗ một cái: “Con trai ở đây, thì đến lượt ?”

Lợi ích lớn nhất của việc chuyển đến nhà mới là cần gánh nước, ban ngày cũng điện. Thế là radio bán dẫn trong nhà thường xuyên ưu ái. Ngay cả cục cưng cũng bắt đầu cùng với .

Lúc hai đứa nhỏ đang đài ở phòng đối diện. Thỉnh thoảng còn thấy tiếng cục cưng phát hiện bài hát hết , gọi giục giã.

Thế là móc treo kích thước lớn thế thành công móc treo kích thước nhỏ lên ngôi. Không chỉ ôm công khai, Nghiêm Tuyết hỏi, còn hùng hồn “ừm” một tiếng.

Rồi Nghiêm Tuyết vỗ tay: “Anh rảnh tay thì qua đây dọn dẹp .”

Thời gian trôi qua yên lặng. Bước sang tháng Tư, giống nấm trong hơn mười phòng nuôi cấy lượt nuôi cấy xong. Trung tâm nuôi cấy cũng bắt đầu chuẩn giao hàng.

Giống nấm đều do Nghiêm Tuyết và Quách Trường An tự tay chọn lọc, niêm phong trong lọ thủy tinh bằng giấy da bò. Để chống sốc, xe vận chuyển còn lót nhiều rơm rạ vụn.

Từng chiếc xe ngựa rời khỏi Trung tâm nuôi cấy, giao hàng liên tục mấy ngày, 20.000 lọ mới phát hết.

Trang Khải Tường túc trực ở văn phòng, chờ các Cục Lâm nghiệp thị trấn nhận hàng, kiểm đếm xong xác nhận sai sót, gọi điện về cho ông.

Sau đó còn cử dạy hai thị trấn mới cấy giống. Nghiêm Tuyết và thương lượng xong. Nghiêm Tuyết và Chu Văn Huệ một nhóm, Quách Trường An và Lang Nguyệt Nga một nhóm, lượt đến hai thị trấn để hướng dẫn.

Quách Trường An tương đối bất tiện, sắp xếp đến thị trấn Đông Câu cùng huyện. Nghiêm Tuyết và Chu Văn Huệ thì đến thị trấn Ngũ Cương của huyện Bạch Tùng kế bên.

Chỉ là chuyến chỉ hướng dẫn đối phương cấy giống, mà còn giải thích cho đối phương cách quản lý tiếp theo. Sẽ công tác vài ngày. Mấy đều về nhà thu dọn đồ đạc.

Thu dọn xong tập trung ở Trung tâm, định khởi hành, hỏi bảo vệ ở cửa: “Đồng chí xin chào, đây là Trung tâm nuôi cấy giống mộc nhĩ ? tìm một .”

Sắc mặt Chu Văn Huệ biến đổi ngay lập tức. Nghiêm Tuyết thấy, ánh mắt cũng trầm xuống.

Người đến bốn mươi tuổi, chiều cao cao. Nghiêm Tuyết từng gặp, còn từng đến nhà đối phương một .

Chỉ là gặp gỡ đó mấy vui vẻ. Theo lý mà , nên xuất hiện ở Trung tâm nuôi cấy mới .

Nghiêm Tuyết khỏi sang Chu Văn Huệ bên cạnh. Chu Văn Huệ rụt ánh mắt , mặt cảm xúc, mím chặt môi.

cửa Trung tâm nuôi cấy chỉ rộng thế. Chưa đợi bảo vệ hỏi đối phương tìm ai, đối phương thấy họ: “Văn Huệ.”

Lại với bảo vệ của Trung tâm: “Đây là con gái . Là kế toán ở Trung tâm nuôi cấy các .”

Vị bảo vệ chợt hiểu: “Ồ, là kế toán Chu .” Không nội tình, khiến mặt Chu Văn Huệ lạnh thêm mấy phần.

Bố Chu như hề , bước tới: “Văn Huệ, bố đến thăm con.”

So với sự lạnh nhạt mà Nghiêm Tuyết thấy ở nhà họ Chu đây, thái độ hiền hòa hơn bao nhiêu .

Thấy Nghiêm Tuyết, ông thậm chí còn chào hỏi: “Cô là kỹ thuật viên Nghiêm ở đơn vị Văn Huệ ?”

Xem nhớ Nghiêm Tuyết từng đến nhà . Hoặc lẽ ngày hôm đó ông vốn dĩ kỹ Nghiêm Tuyết và đoàn Lưu Vệ Quốc.

Mặt Chu Văn Huệ căng thẳng, thêm với ông : “Ông chuyện gì ?”

Cô sợ là việc ở nhà. Bố Chu sầm mặt: “Con là con gái . Không việc gì đến thăm con ?”

Thế thì cô gánh nổi. Ai thăm nom , cô trả giá bao nhiêu?

Khóe môi Chu Văn Huệ tự giễu: “Vậy ông đến đúng lúc . còn việc, ngay đây.”

Loading...