[Xuyên Không Trọng Sinh TN70] Vợ Chồng Đối Chiếu Thập Niên Bảy Mươi Không Nhịn Nữa - Chương 46

Cập nhật lúc: 2025-12-01 13:57:53
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện càng cho lòng tham của U Cát lớn hơn, đòi tiền ngày càng nhiều, lén lút đ.á.n.h bạc. Nợ một đống tiền, tiền lớn, Ô Niệm chịu đưa thêm nữa.

U Cát nổi giận, để trả thù Cổ Thiên Hữu và Ô Niệm chịu tiếp tục đưa tiền cho , chạy đến đồn công an ý định tố cáo, cùng hai c.h.ế.t chung. Phải là, U Cát , quả thực hủy hoại gia đình nhỏ của chị ruột và rể.

Cổ Thiên Hữu nhịn hết nổi, quyết định đưa một khoản tiền để dụ con cá c.ắ.n câu, gậy ông đập lưng ông tố cáo chỗ đ.á.n.h bạc.

Ô Niệm vô tình kế hoạch của , một bên là chồng yêu thương nhiều năm, một bên là em trai ruột cùng cha cùng . Trong đau đớn, cô van xin hãy tha cho U Cát cuối.

Đưa yêu cầu vô lý , cô cảm thấy còn mặt mũi nào tiếp tục ở bên cạnh Cổ Thiên Hữu nữa, cơ thể tàn tạ phiền bao nhiêu năm nay, cô dứt khoát đề nghị ly hôn.

Cổ Thiên Hữu , nhưng Ô Niệm quyết tâm rời , thậm chí lấy cái c.h.ế.t uy hiếp. Anh đành đồng ý yêu cầu .

Sau chuyện , U Cát và Ô Niệm tin tức gì.

Cho đến tháng , tin U Cát c.h.ế.t truyền tới.

Lâm Bình : “Chắc là mười mấy ngày tháng , khác thôi.”

Văn Dã trực giác chuyện thể liên quan đến Cổ Thiên Hữu, hạ giọng hỏi: “Anh hai Cổ ?”

Lâm Bình lắc đầu: “Không rõ. Anh , từ ngày chị dâu Cổ khỏi, hai Cổ càng trở nên im lặng đáng sợ, cũng gầy nhiều. đều cố gắng ít chạm mặt . đồng ý với suy đoán của Dã, U Cát xuất hiện, hại hai Cổ lớn tuổi trở thành cô độc. Nếu là , cũng liều mạng g.i.ế.c c.h.ế.t thằng nhóc .”

Theo lời , mặc kệ là t.a.i n.ạ.n cố ý.

Cái thằng khốn U Cát c.h.ế.t , coi như là trừ hại cho dân, khỏi để cái ngày nào cũng hại khác.

“Anh Dã, thật với , thấy đầu óc hai Cổ vẻ .” Lâm Bình chỉ đầu, thở dài, “ mấy việc tìm , đều thấy một trong sân lẩm bẩm, cứ như thể chị dâu Cổ vẫn còn ở trong căn nhà đó .”

“Anh hai Cổ sẽ xảy chuyện gì chứ?”

Văn Dã cau mày suy nghĩ: “Gần đây tin tức gì của chị dâu Cổ ?”

Lâm Bình lắc đầu: “Không. Anh hai Cổ cũng cho chúng tìm chị dâu Cổ ở , đoán cô lẽ về quê . Anh xem, hai vì cái thằng ch.ó má U Cát đó mà vội vàng ly hôn, rốt cuộc là nghĩ gì ? Vì khác mà đ.á.n.h đổi hạnh phúc cả đời , cần thiết chút nào.”

thật sự hiểu chị dâu Cổ nghĩ gì, hai Cổ và nhà họ Ô, ai đối xử với cô , lẽ nào cô ? U Cát dù là em trai ruột của cô , thì mấy năm nay cũng với cô . Ngoài việc giơ tay xin tiền thì cũng chỉ là xin tiền.”

Ở bên bao nhiêu năm, bao nhiêu khó khăn gian khổ đều vượt qua, cuối cùng thất bại ngay ở nguồn cơn của chuyện.

Trước mặt hai Cổ, dám những lời . Chỉ mặt Dã mới thể thoải mái mà than phiền.

Văn Dã phần đoán Ô Niệm nghĩ gì, nhưng chỉ thấy suy nghĩ phần ngây thơ đáng buồn. Anh hai Cổ trọng tình trọng nghĩa, nếu thật sự chê vợ sức khỏe là gánh nặng, thì thể đối xử với cô như một ngày mười năm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-trong-sinh-tn70-vo-chong-doi-chieu-thap-nien-bay-muoi-khong-nhin-nua/chuong-46.html.]

Tóm , là do Ô Niệm quá lo âu sầu muộn, nhất thời sơ suất mà suy nghĩ tiêu cực.

“Mỗi một lựa chọn riêng, duyên vợ chồng thể cưỡng cầu.”

Lâm Bình ánh mắt kinh ngạc Văn Dã: “Anh Dã, ngờ ngày đạo lý lớn như từ miệng . Quả nhiên là đàn ông kết hôn , khác hẳn ngày xưa.”

Văn Dã đôi co với : “Ngày mai cùng đến tìm hai Cổ.” Hy vọng như nghĩ.

Lâm Bình lắc đầu lia lịa: “Không , hai Cổ gọi .”

Văn Dã liếc mắt cảnh cáo, Lâm Bình giơ tay đầu hàng: “Được , .”

“Thôi, cứ thế . Có gì ngày mai tiếp.” Văn Dã bỏ một câu, bước nhanh rời .

Ngày nào cũng lắm chuyện phiền phức . Anh chỉ ở nhà bầu bạn với Tiểu Đào tử, yêu cầu đơn giản như cũng thực hiện , trời ạ.

Trước khi về đến nhà, Văn Dã giấu hết tâm sự, bộ dạng như chuyện gì xảy bước sân.

Người phụ nữ chướng mắt vẫn , đang hứng thú bàn luận chuyện gì đó với Trần Xuân Đào.

Nghiêm Gia Mỹ thấy Văn Dã về, nhỏ giọng nhắc nhở cô : “Chị ơi, chồng chị về .”

Trần Xuân Đào đang sửa bản vẽ, tùy ý : “Ừ, cần để ý đến . Em xem , sửa như em thấy thế nào?”

Nghiêm Gia Mỹ hiểu những thứ , nhưng cảm thấy mỗi nét bút đặt xuống đều sống động như thật. Cô chớp chớp mắt, khen ngợi từ tận đáy lòng: “Chị Trần, em thấy chỗ sửa sửa gì cũng cả, là cứ theo ý chị . Em chỉ sớm mặc đồ mới thôi.”

“Cũng , những điều em chị đều ghi . Gia Mỹ, trời cũng tối , em về nhà .” Trần Xuân Đào .

Nghiêm Gia Mỹ đồng hồ, lưu luyến dậy: “Vâng, em về đây. Chị Trần, chỗ nào cần cứ tìm em nhé. Em em nhất định sẽ ngay. Với cả, chị đừng việc quá sức, em thật sự vội , cứ từ từ thôi.”

Sau khi bụng nhô lên một chút, Trần Xuân Đào thích mặc quần áo rộng rãi. Vóc dáng cô mảnh mai, quần áo rộng che , kỹ thì thật sự phát hiện điều bất thường của cô .

Nghiêm Gia Mỹ cũng là hôm nay vô tình phát hiện , cảm thấy chút kỳ diệu. Cô là con gái độc nhất nhà họ Nghiêm, hầu hết những tiếp xúc xung quanh cô đều mục đích riêng. Những họ hàng đó cô thích giao thiệp, thêm đó tuổi còn nhỏ, những cô gái thể chơi cùng đều tính cách tương tự.

Đây là đầu tiên cô thấy một chị m.a.n.g t.h.a.i xinh đến , dường như ông trời đặc biệt yêu thương, nỡ để cô chịu khổ chịu cực.

Trần Xuân Đào mỉm : “Được, chị . Gia Mỹ, cảm ơn em quan tâm.”

Má Nghiêm Gia Mỹ ửng đỏ, ngập ngừng một lúc vẫn hỏi: “Chị Trần, chị thích món gì ?”

tặng Trần chị một ít quà, chị Trần sẽ thích gì, nên chọn cách hỏi thẳng. Về đồ ăn thức uống thì cô dám tặng lắm, đây khác , phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i kiêng kị nhiều thứ. Cô lòng chuyện .

Loading...