[Xuyên Không Trọng Sinh TN70] Vợ Chồng Đối Chiếu Thập Niên Bảy Mươi Không Nhịn Nữa - Chương 59

Cập nhật lúc: 2025-12-01 14:16:27
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy mấy bước , nó ‘gâu gâu gâu’ mấy tiếng, chẳng chút uy h.i.ế.p nào.

Trần Xuân Đào con ch.ó vàng nhỏ chạy đến gần, quấn quanh chân cô ngửi ngửi, còn dùng hai chân bò lên kéo ống quần cô. Cô cúi xuống xoa đầu con ch.ó mềm mại, con ch.ó nhiệt tình thè lưỡi l.i.ế.m liếm ngón tay cô, cô hỏi Thông Thông đang chạy đến gần.

“Thông Thông, con ch.ó nhỏ thế?”

Thông Thông ngước khuôn mặt nhỏ lên : “Con nhặt ở ven đường, con nó một lúc, tại nó cứ theo con. Cô út ơi, ch.ó con ngoan , nó c.ắ.n chút nào luôn. Con thích nó.”

Trần Thiếu Dương khẽ đá một cái con ch.ó vàng nhỏ, nó lập tức ngã lăn , thứ duy nhất đổi là cái đuôi vẫn ngoe nguẩy vui vẻ.

“Chị, ch.ó hoang bên ngoài bẩn lắm, chị đừng chơi với nó nữa, dễ bọ chét.”

Thông Thông bất mãn trừng mắt Trần Thiếu Dương, xổm xuống tiếp tục vuốt ve con ch.ó nhỏ, bĩu môi cãi : “Nó bẩn!”

Con ch.ó vàng nhỏ dường như hiểu , hưởng ứng ‘gâu’ một tiếng.

Nghiêm Gia Mỹ nhân cơ hội lên tiếng chiếm thế thượng phong: “Em trai Thiếu Dương, như thế chứ. Chó con đáng yêu thế , đá nó, chẳng chút lòng bồ tát nào cả. Trẻ con còn yêu thương sinh vật nhỏ. Hơn nữa, chị Trần sờ ch.ó con thì gì sai, nếu lo lắng thì nên tắm rửa sạch sẽ cho nó chứ, như là vẹn cả đôi đường .”

Trần Thiếu Dương chằm chằm mũi giày và con ch.ó nhỏ, chen một câu: Hắn căn bản là hề dùng sức mà.

lời phía của Nghiêm Gia Mỹ, gật đầu đồng tình: “Ừ, là lỗ mãng . Chị, chị chơi với ch.ó con ? Nếu thì em sẽ tắm cho nó, lúc đó chị hẵng sờ.”

Thông Thông hào hứng giơ tay nhỏ: “Cả con nữa, con cũng thể giúp tắm cho chó!”

Trần Xuân Đào đỡ trán: “Đây là vấn đề chị sờ ? Lỡ con ch.ó vàng nhỏ là của nhà nào nuôi thì . Mấy đứa thật, bàn bạc xong xuôi việc tắm cho nó .”

Trần Thiếu Dương khẳng định: “Chắc là ai nuôi . Mấy hôm nay em ngoài đều thấy con ch.ó đào bới đống rác trong ngõ nhỏ, chị, cho nên em mới cho chị sờ nó đấy.”

Trần Xuân Đào bàn tay mới sờ ch.ó vàng nhỏ: ...

Sớm muộn , cứ đợi cô sờ xong mới .

“Tùy mấy đứa, con ch.ó nhỏ chị sẽ nuôi .”

Cô thỉnh thoảng trêu đùa ch.ó nhỏ thì , nhưng bảo cô nuôi một con mèo con ch.ó con thì thôi . Cô thấy phiền phức, ch.ó mèo là thực vật thỉnh thoảng tưới nước là lớn .

Thông Thông linh cơ chợt lóe: “Cô út, con mang về nhà nuôi! Khi nào cô về là thể sờ ch.ó con bất cứ lúc nào, ạ?”

Trần Xuân Đào khẽ : “Thế thì cô . Con nuôi, con lấy gì mà nuôi? Bản con vẫn còn là trẻ con, chăm sóc cho ch.ó con ? Mang về chẳng vẫn giao cho bố con, ông bà con lo lắng . Thông Thông, lòng yêu thương là , nhưng dựa điều kiện con đủ khả năng. Hiểu ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-trong-sinh-tn70-vo-chong-doi-chieu-thap-nien-bay-muoi-khong-nhin-nua/chuong-59.html.]

Thông Thông vẻ hiểu mà hiểu, lưu luyến con ch.ó nhỏ đang ngoan ngoãn cho sờ: “Vậy ch.ó con ? Nó theo con suốt cả đoạn đường ...”

Trần Xuân Đào bất lực xòe tay: “Vậy thì cô .”

Nghiêm Gia Mỹ gì, cô bé cảm tình với ch.ó nhỏ, mang về nuôi là thể.

Trần Thiếu Dương do dự một chút: “Chị, là cứ nuôi tạm ch.ó vàng nhỏ ở nhà , hai hôm nữa em về sẽ tiện thể mang nó luôn, nuôi một con ch.ó trông nhà.” Một con ch.ó thể ăn bao nhiêu đồ, bố chắc sẽ từ chối .

Thông Thông ngơ ngác ‘’ một tiếng, vội vàng hỏi: “Thế con gặp ch.ó thì ?”

Trần Xuân Đào tiếp tục tranh cãi về việc con ch.ó vàng nhỏ thuộc về ai: “Con ch.ó vàng nhỏ tiếp tục lang thang bên ngoài tìm rác ăn, một nơi bao ăn bao ở? Nghĩ kỹ hẵng tiếp.”

Ánh mắt Thông Thông ngẩn , mất một lúc lâu mới rụt rè ôm ch.ó nhỏ đến mặt Trần Thiếu Dương: “Chú ơi, thì chú nuôi ch.ó ạ. Bây giờ bọn con thể tắm cho ch.ó ?”

Trần Thiếu Dương chẳng cảm giác gì với đứa cháu nhỏ của chị gái và rể, cái tiếng ‘chú’ nó gọi mà thấy khó chịu hiểu nổi, cứ như là đôn lên một bậc vai vế, già .

Hoàn đạo đức nghề nghiệp mà sai bảo đứa trẻ việc: “Được thôi, con thả ch.ó xuống, bê cái ghế đẩu nhỏ mái hiên cho chú.”

Thông Thông ý kiến, lon ton chạy ngay.

Ở trong nhà ngang, Trần Xuân Đào và Nghiêm Gia Mỹ đang thì thầm về chuyện quần áo.

Nghiêm Gia Mỹ hào phóng, trực tiếp lấy một xấp tiền lớn đặt lên bàn, hai mắt sáng rực : “Chị Trần ơi, tiền em đưa chị hết nhé, nếu chị cảm hứng mới nhất định thiết kế giúp em ! Mùa đông sắp đến , nếu chị thể kịp một kiểu áo mặc mùa đông thì quá. Quần áo mùa đông của em là đồ bông to sụ, mặc trông em béo lùn.”

May mà Trần Xuân Đào kịp thời đưa tay giữ cô bé , nếu giây tiếp theo cô bé ôm chặt .

Trần Xuân Đào chỉ đống đồ khác bàn: “Thế đây là cái gì?”

“Mấy thứ bàn là em tìm thấy ở nhà, hình như là nấm tuyết, yến sào, hải sâm gì đó, hiếm lắm. Nghe ăn cho sức khỏe, cụ thể thì em cũng rõ.” Nghiêm Gia Mỹ chớp mắt, “Chị Trần ơi, thời gian chị vất vả . Mấy thứ chị nhất định nhận đấy.”

Trần Xuân Đào đau đầu: “Em mang nhiều tiền và đồ đạc như , nhà em ?”

Nấm tuyết thì đắt, nhưng yến sào hải sâm cô cũng chỉ qua, là thứ tiền cũng mua . Nghiêm Gia Mỹ mang nhiều như đến, cô đến lúc đó gia đình họ Nghiêm tìm đến, cô lừa gạt cô gái nhỏ .

Nghiêm Gia Mỹ: “Bố em mà, khi em ông còn khen váy em nữa là, tiền cũng là em xin ông . Hì hì, tiền tiêu vặt tháng của em dùng hết , may mà sắp đến tháng mới .”

Trần Xuân Đào trầm tư lâu, “Mấy thứ đừng mang đến nữa, quý giá quá. Quần áo thì cứ tính , tình hình cơ bản của em chị đều nắm .”

Cô đành nhịn đau dời mắt khỏi đống tiền nhỏ, “Còn tiền em cũng mang về , thù lao em đưa , đưa nữa thì hợp lý.”

Yêu tiền thì yêu tiền thật, nhưng lương tâm cần vẫn .

Loading...