[Xuyên Không Trọng Sinh TN70] Vợ Chồng Đối Chiếu Thập Niên Bảy Mươi Không Nhịn Nữa - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-12-01 14:18:24
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Câu là lời đùa.

Văn Dã hừ một tiếng: “Sao thể! Vợ tin .”

Ăn xong bữa sáng, tranh thủ lúc Trần Xuân Đào đang chọn quần áo trong phòng, nhanh nhẹn giặt đồ lót của hai ở ngoài sân. Công việc của dì Vu bao gồm giặt quần áo, nhưng đồ lót thì luôn do Văn Dã tự tay giặt, bao giờ nhờ khác.

Phơi xong, rửa mặt bằng nước lạnh, một bộ quần áo cùng tông màu với Tiểu Đào Tử, ngoan ngoãn ghế chờ. Kinh nghiệm mắng đây mách bảo , tuyệt đối giục giã phụ nữ khi khỏi nhà.

Kiên nhẫn chờ đợi là bao giờ sai.

Trần Xuân Đào bước , đón nhận những lời tâng bốc từ đàn ông nào đó.

“Đây là vợ nhà ai mà xinh thế, mù mắt ch.ó của .”

“Ồ, hóa là vợ nhà , Văn Dã đây mà. thật phúc.”

“Hôn một cái nào.” Nói chồm tới.

Trần Xuân Đào tươi đẩy mặt : “Mặt dày, em trang điểm xong, đừng chạm .” Nói là trang điểm, cô cũng chỉ đơn giản là thoa chút son môi, còn dùng giấy thấm bớt phần lớn, thấy màu sắc tươi tắn như hoa đào đượm nước.

Da cô trắng trẻo tì vết, ngũ quan tinh tế sống động, hơn cả búp bê Tây đắt tiền trong tủ kính vài phần, cần dùng mỹ phẩm gì cũng là nổi bật nhất trong đám đông.

Một chút hồng nhạt phớt nhẹ, vẻ càng thêm rực rỡ.

Văn Dã đẩy , nhanh trí chồm tới hôn một cái má hồng hào.

Thấy mưu kế thành công, khuôn mặt ngạo nghễ bướng bỉnh đầy vẻ đắc chí: “So với vợ, mặt mũi quan trọng gì.”

Nếu giữ thể diện, cố kỵ mặt mũi, lẽ bây giờ vợ là của khác . Mặt mũi là cái gì, ăn ? Có sướng bằng ôm vợ ?

Bị hôn , Trần Xuân Đào còn gì nữa, mà chấp nhận thôi. Sớm Văn Dã là tính cách thế nào, cô chẳng hề ngạc nhiên hành vi lén lút của .

“Thôi thôi, đừng lắm lời nữa. Chúng .”

Tiểu Lộ và chồng mới cưới là do xem mắt mà quen, lẽ do hai bên gia đình thúc giục gắt gao, tiến độ của hai cũng nhanh. Tính từ lúc gặp mặt xem mắt đến ngày cưới hôm nay, vặn cũng chỉ một tháng.

Nghe Tiểu Lộ , đàn ông đó lớn hơn cô năm tuổi, công việc định ở huyện thành.

Tiểu Lộ mấy năm nay xem mắt bao nhiêu , trong lòng ngán ngẩm cái cảnh thúc giục kết hôn liên tục, khoảnh khắc thấy vẻ mặt hài lòng của nhà, cô thỏa hiệp. Cưới thì cưới thôi, trông vẻ tệ, cuộc sống chắc sẽ quá khó khăn.

Trần Xuân Đào tặng quà mừng, tìm một chỗ xuống từ xa.

Cặp đôi mới cưới mặc đồ rực rỡ , bề ngoài khá xứng đôi. Người đàn ông đó cũng quan tâm chăm sóc Tiểu Lộ, chắc sẽ là một cặp uyên ương hạnh phúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-trong-sinh-tn70-vo-chong-doi-chieu-thap-nien-bay-muoi-khong-nhin-nua/chuong-63.html.]

Cô chợt nhớ cảnh Văn Dã xe đến Đại đội Lâm Sơn đón cô ngày đó, cũng vui vẻ rạng rỡ như thế, cứ như dâng tặng tất cả những điều nhất đến mặt cô. Khi Văn Dã đề nghị kết hôn, cô hề ý nghĩ nhất định .

Có lẽ cùng chung suy nghĩ với Tiểu Lộ, đàn ông mắt phù hợp với cô nhất, khiến cô hài lòng nhất.

Còn về chữ ‘yêu’ mà Văn Dã nhắc đến, Trần Xuân Đào vẫn lĩnh hội , chỉ cảm thấy khi tiếp xúc cơ thể với cảm giác chán ghét phản cảm. Thỉnh thoảng thấy những điều bất ngờ mà Văn Dã mang , sự đổi rõ ràng nhất là mặt cô luôn nở nụ .

Em trai cô khi tin cô sắp kết hôn với Văn Dã, chạy đến mặt cô đáng thương hỏi: “Chị, chị thật lòng thích ? Em chị chọn đồng ý lấy vì những lý do khác ngoài tình yêu.”

Trần Xuân Đào còn nhớ câu trả lời lúc đó của : “Chị lẽ một chút xíu thích. Ở bên Văn Dã, chị vui vẻ.”

mong chờ tình yêu trong sách đến, cảm nhận rõ ràng sự bụng của Văn Dã dành cho cô. Việc cô gật đầu đồng ý, chẳng cũng là một sự đổi . Cô bao giờ che giấu việc yêu tiền và thích hưởng thụ. Mọi đều , ngay cả khi Văn Dã, cô vẫn sẽ sống .

Vậy nên việc gả cho Văn Dã, là xuất phát từ nội tâm cô.

Nửa năm cuộc sống hôn nhân ngắn ngủi , tạm thời chứng minh lựa chọn của Trần Xuân Đào là sai.

“Thằng cha đó trai đến thế , chớp mắt luôn.” Một giọng u oán vang lên bên cạnh.

Trần Xuân Đào đang chìm trong hồi ức giật tỉnh : “...Em ai hả? Văn Dã, đầu óc thể nghĩ đến chuyện đắn , cả ngày đừng nghĩ linh tinh nữa.”

Văn Dã bất mãn liếc chú rể trong đám đông, chỉ trỏ: Không trai bằng , cao bằng , còn hói, chắc chắn giàu bằng !

“Vợ , em cứ chằm chằm về phía chú rể thế?” Hỏi xong câu đó, chợt thấy một thiếu niên trắng trẻo sạch sẽ, tuổi còn nhỏ, trông như một trai trẻ chuyên ăn bám. Văn Dã lập tức dâng lên một cảm giác nguy cơ.

Chẳng lẽ Tiểu Đào T.ử tên tiểu bạch kiểm !

Trần Xuân Đào thật: “Em ai hết, nãy em đang thất thần, tin ?”

Văn Dã đương nhiên chọn tin: “Anh tin. Lời em đều tin.”

Hừ, bảo , ở ngay mắt, Tiểu Đào T.ử sẽ thèm đàn ông khác . Xem kìa, Tiểu Đào T.ử vẫn là yêu nhất. Tiểu bạch kiểm gì đó, mau cút xa cho !

Trần Xuân Đào và Văn Dã bước khu nhà tập thể, nhận những lời chào hỏi nồng nhiệt từ .

Chưa đến giờ ăn cơm, các bà các đều tụ tập trò chuyện phiếm.

“Anh về , em chuyện với mấy cô mấy dì một lát.” Trần Xuân Đào chuyện bát quái, xong liền bỏ Văn Dã tới.

Vương Kim Hà híp mắt đưa ghế tựa cho cô : “Xuân Đào, đây chỗ dì . Ôi chao, cháu với Tiểu Dã dọn ngoài ở , bọn dì ít gặp hai đứa quá. Nhìn cháu sắc mặt hồng hào thế , đứa bé trong bụng chắc là hành cháu nhiều nhỉ? Tốt quá, một đứa bé ngoan .”

Trần Xuân Đào đến xuống, mím môi : “Cháu cảm ơn dì Vương ạ.”

Dì Sử thứ hai đối diện chen một câu đầy ẩn ý: “Em Vương ơi, em cũng đừng mà ghen tị với nhà nữa. Lần dì thấy Lâm Bình nhà em chở một cô gái, quan hệ mật lắm đấy, bóng lưng cô gái thấy nhan sắc cũng tệ. Hé lộ một chút , Lâm Bình sắp chuyện vui ?”

Loading...