[Xuyên Không Trọng Sinh TN70] Vợ Chồng Đối Chiếu Thập Niên Bảy Mươi Không Nhịn Nữa - Chương 71
Cập nhật lúc: 2025-12-01 14:33:45
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương Tinh năm nay tám tuổi, gầy gò thấp bé, da đen nhẻm, trông hệt như một thằng nhóc con lăn lộn ngoài đồng. Nhất là đôi bàn tay nhỏ bé đen thui , nếu Trần Doanh từng rửa sạch sẽ cho nó mấy mà vẫn màu da bẩn bẩn , thì chắc cô nghĩ nó bẩn lắm .
“Không . Chị dâu đều xong hết , Tiểu Tinh đói ?”
Trần Doanh khá thích hai chị em Chương Nguyệt, Chương Tinh, cô nhớ đến cô em gái nhỏ ở nhà luôn thích nũng với cô, bất giác cô bày vẻ mặt dễ chịu.
Chương Tinh ngượng ngùng gãi đầu: “Chị dâu, em đói, hôm nay em và vịt con bắt chim nên về muộn. Chị dâu yên tâm, ngày mai em nhất định về sớm giúp chị.”
Nói nó móc từ túi một con chim nhỏ buộc chân bằng sợi dây mảnh, hớn hở khoe công: “Chị dâu xem, chim nhỏ ngoan ?” Chưa dứt lời, con chim nhỏ đang đập cánh trong lòng bàn tay Chương Tinh ị một bãi phân lỏng lẹt.
Trần Doanh khách khí bật thành tiếng, “Tiểu Tinh, em đừng qua đây nha. Chị dâu chê em hôi lắm .”
Chương Tinh mếu máo, cánh tay đó dám cử động bừa bãi, sợ con chim tiếp tục đập cánh sẽ quệt phân chim lên mặt nó.
“Chị dâu mau cứu em, tay em bẩn .”
Cuối cùng, con chim nhỏ thả bay .
Chương Tinh xổm bên thùng nước rửa tay lâu, dùng gần nửa bánh xà phòng mới hết mùi hôi. Trần Doanh bên cạnh đến mức gần chảy cả nước mắt.
lúc , ngoài cửa vang lên tiếng bước chân.
Hai đồng loạt ngẩng đầu , là Chương Trạch Lãng về. Trần Doanh lập tức thu nụ , khuôn mặt nhỏ nhắn gầy đến trơ cằm chẳng biểu lộ cảm xúc gì ngoài. Cô liếc đàn ông, cúi đầu việc của .
Chương Tinh cũng nữa, “Anh cả, về ạ.”
Chương Trạch Lãng khẽ gật đầu, “Làm ?”
Chương Tinh liếc chị dâu lên tiếng, ngắn gọn: “Bắt một con chim nhỏ, chim ị tay em. Em đang rửa tay.”
Ánh mắt Chương Trạch Lãng dừng Trần Doanh, kiên nhẫn đợi hồi lâu thấy cô chuyện, khuôn mặt vô cảm càng trở nên đáng sợ hơn. Hắn ‘ừm’ một tiếng, nhà.
Trần Doanh mím chặt môi, chớp chớp đôi mắt khô khan, định thần và khẽ hỏi: “Tiểu Tinh, em rửa xong ? Rửa xong thì chúng nhà ăn cơm thôi.”
Cô đói, bữa trưa ăn uống lơ đễnh.
Rửa bát xong, Trần Doanh về nhà ở chung phòng với Chương Trạch Lãng, cô mái hiên thẫn thờ. Những suy nghĩ miên man chạy sang phía em gái Xuân Đào. Suy nghĩ kỹ càng, cô quyết định tìm em gái Xuân Đào để cầu cứu.
Những ngày tháng như thế , cô thật sự sống tiếp nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-trong-sinh-tn70-vo-chong-doi-chieu-thap-nien-bay-muoi-khong-nhin-nua/chuong-71.html.]
Mặc dù tìm thể sẽ em gái Xuân Đào chỉ đầu mắng là đồ ngốc... huhu...
Em gái Xuân Đào thông minh như , đối phó đàn ông là chuyện nhỏ như con thỏ, chắc là thể giải quyết phiền não của cô nhỉ. Trần Doanh từng với ai, cô hâm mộ em gái Xuân Đào khi đối diện với đàn ông luôn bình tĩnh tự nhiên, dường như gì cũng ảnh hưởng đến suy nghĩ và hành vi của bản .
Cô thì , hồi còn học cấp ba, chuyện với con trai mặt cô thể kiềm chế mà đỏ bừng. Cũng là ngượng ngùng, chỉ đơn thuần là ngại, cảm thấy lúng túng. Trần Doanh ghét bản như , cô cũng như em gái Xuân Đào, đàng hoàng, dũng cảm bày tỏ suy nghĩ trong lòng.
Tốt là , là .
Chưa kịp khỏi sân, giọng Chương Trạch Lãng vang lên lưng.
“Cô ?”
Trần Doanh hậm hực trả lời, đầu tiếp tục bước tới. Dựa Chương Trạch Lãng hỏi thì cô nhất định trả lời chứ. Người lúc về còn chẳng thèm chuyện với cô, cô cũng cái của .
Chương Trạch Lãng nhíu chặt mày, sải bước đuổi theo, túm lấy cổ tay cô: “Trần Doanh, cô điều gì hài lòng về , cô cứ thẳng . Lần là nặng lời, nhưng cũng là vì cho cô. Cô thể hiểu chuyện như Tiểu Nguyệt, Tiểu Tinh ?”
Hắn bận rộn việc kiếm tiền mỗi ngày, thực sự về nhà tốn tâm cơ đoán suy nghĩ của đàn bà. Có vấn đề gì cứ thẳng , giải quyết là xong thôi mà.
Trái tim Trần Doanh như một bàn tay vô hình siết chặt: “Tiểu Nguyệt, Tiểu Tinh là em gái em trai , là em gái ? Muốn hiểu chuyện, hề hề.” Cô hít sâu một , mắt cay xè, mở to mắt ti tiện rơi nước mắt mặt Chương Trạch Lãng.
Gả về nhà họ Chương, việc nhà cô đều tự gánh vác, chăm sóc Tiểu Tinh, Tiểu Nguyệt từ Chương Trạch Lãng chuyển sang cô. Cô than phiền một câu nào ? Không hề. Cuối cùng đổi là câu ‘cô thể hiểu chuyện chút ’ của Chương Trạch Lãng.
Kẻ đòi cô bày tỏ sự hài lòng là Chương Trạch Lãng, kẻ cô hiểu chuyện cũng là Chương Trạch Lãng. Hắn chiếm hết những lời ý .
Trần Doanh chuẩn tâm lý, cô thật sự kiềm chế , mắt ngoài sự cay xè rơi một giọt nước mắt nào. Lưng cô lập tức thẳng lên, lạnh lùng gỡ bàn tay đang siết đau cổ tay cô , phiền c.h.ế.t phiền c.h.ế.t , tay mạnh cỡ nào ?
Có lẽ vì quá nhiều đau buồn tích tụ, nên cô còn quá bi thương, khó chịu như những nữa.
“Được, sẽ hiểu chuyện. Phiền buông ?” Trần Doanh thực sự gỡ , thậm chí còn tâm trạng nở một nụ , nhỏ nhẹ hỏi: “Nếu thấy phiền phức như , ngoài đối với chẳng là chuyện ? Anh chặn gì.”
Tim Chương Trạch Lãng đột nhiên nhảy lên thịch một tiếng, cảm giác hốt hoảng như thứ gì đó đang tuột khỏi tầm kiểm soát. Môi mỏng mấp máy, cuối cùng : “ ý đó.”
Hắn, chỉ là nhất thời bực tức nên lời nặng.
Mấy ngày nay Trần Doanh thèm chuyện với , ngay cả một ánh mắt cũng lười bố thí cho . Cô quan tâm Chương Nguyệt, Chương Tinh hơn cả , điều khiến Chương Trạch Lãng bực bội chất đầy bụng chỗ xả.
“Ồ. Vậy buông ?” Trần Doanh .
Cuối cùng Chương Trạch Lãng cũng thả cổ tay mảnh khảnh trong lòng bàn tay , trơ mắt cô từng bước xa.
Chương Tinh trốn cánh cửa xem trò vui nhăn nhó mặt mũi, lấy hết can đảm bước lên, dáng lớn dạy bảo: “Anh cả, đúng là sai . Chị dâu bận rộn cả ngày, xem nhà cửa sạch sẽ thế , còn quần áo sạch sẽ để mặc, cơm trưa để ăn, tất cả đều là do chị dâu đấy. Với , chị dâu và em với chị gái giống , chị là vợ . Sau em cưới vợ, nhất định sẽ đối xử với cô như .”