[Xuyên Không Trọng Sinh TN70] Vợ Chồng Đối Chiếu Thập Niên Bảy Mươi Không Nhịn Nữa - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-12-01 14:40:16
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

rõ sức khỏe Văn Dã , bà Diêu Tú Niên bảo, từ bé tới lớn gần như ốm nặng bao giờ. Vì chuyện tối qua dầm mưa mà ốm cảm cúm, thật sự là lạ.

Trần Xuân Đào chằm chằm đôi mắt sâu thẳm của đàn ông, quả nhiên thấy một tia lảng tránh. Cô nhớ hỏi tối qua Văn Dã , mà trong cốt truyện tiểu thuyết, Văn Dã c.h.ế.t đuối chính là tháng .

Khó tránh khỏi cô suy nghĩ nhiều.

“Văn Dã, tối qua xảy chuyện gì?”

Văn Dã thấy đầu đau như búa bổ, mắng, bỏ qua đoạn thương và suýt c.h.ế.t đuối, một cách nhẹ nhàng: “Không gì, chỉ là khi qua cầu đá thì xe đạp hòn đá vấp , cả lẫn xe đều ngã xuống sông. Tiểu Đào T.ử cô tin , thật sự , chuyện c.h.ế.t đuối cô thể xảy với . Nếu cô tin, tối gọi Lâm Bình tới cô hỏi nó.”

Trời sập xuống, cái miệng của Văn Dã đỡ.

Trần Xuân Đào tin mới là ma, Lâm Bình và Văn Dã là em lớn lên mặc chung một cái quần, hợp mưu dối một chút thể lừa cả Vương Kim Hà và Diêu Tú Niên.

“Thật sự rơi xuống sông?”

“Rơi. Đen như mực, xe đạp vớt lên . Trong nhà còn một phiếu xe đạp, hôm nay mua một chiếc mới về.” Người nào đó cố gắng chuyển đề tài một cách kín đáo.

Hắn thế tính là dối nhỉ, dù cũng chỉ là tô điểm thêm một chút thôi.

Trần Xuân Đào im lặng một lúc lâu, dây dưa với nữa về vấn đề . Rơi xuống sông lẽ chính là cái cốt truyện c.h.ế.t tiệt , chẳng qua Văn Dã thoát khỏi kết cục định, sống sờ sờ mặt cô lúc .

Thế là đủ .

gì, tới bên tủ quần áo lấy quần áo hôm nay cần mặc , ngoài cửa tiếng bà Vu gọi cô dậy ăn sáng vang lên.

“Xuân Đào, dậy ? Bữa sáng xong .”

Trần Xuân Đào đáp lời ngoài, “Dậy , dậy .”

Văn Dã ở phía theo một cách thấp thỏm, nắm bắt ý của Tiểu Đào T.ử là gì. Hắn thà mắng hai tiếng, còn hơn cái sự yên lặng khiến run sợ .

Lần đúng là Văn Dã nghĩ nhiều , Trần Xuân Đào để ý đến là đang nghĩ t.h.u.ố.c cảm còn trong nhà để ở . Lục lọi cái tủ gỗ ở phòng khách, tìm thấy t.h.u.ố.c đặt lên bàn. Thuốc cảm ốm bệnh viện kê.

Cô ghét uống thuốc, gần khỏi nên uống nữa.

“Không bệnh viện thì uống t.h.u.ố.c hạ sốt . Uống bữa ăn.”

Văn Dã ngây cô, lâu mới phản ứng rằng Tiểu Đào T.ử lãng phí thời gian rảnh rỗi ngắn ngủi buổi sáng là để tự tay tìm t.h.u.ố.c cho . Triệu chứng đầu óc choáng váng đột nhiên đỡ hẳn, lồng n.g.ự.c tràn ngập niềm vui lớn lao.

Cảm cúm đối với là chuyện nhỏ, uống t.h.u.ố.c chịu đựng hai ngày là khỏi.

“Được.”

Văn Dã khi trải qua chuyện suýt c.h.ế.t đuối tối qua, đặc biệt quý trọng mạng sống. Trong lòng quyết định ban ngày bệnh viện kiểm tra vết thương gáy một lượt, sợ di chứng nào. Hắn sống thật , ở bên Tiểu Đào T.ử trọn đời.

Nếu là đây, khi đ.á.n.h thương chỉ cần ăn ngủ , thì là vấn đề lớn. Bệnh viện gì đó, thể bước một bước.

Chuyện tối qua quá kỳ lạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-trong-sinh-tn70-vo-chong-doi-chieu-thap-nien-bay-muoi-khong-nhin-nua/chuong-78.html.]

Văn Dã rơi xuống sông gần như là ngay lập tức, khoảnh khắc đó ý thức. Tức là, còn ngất từ lúc nào.

Giống như một bàn tay mạnh mẽ ép buộc c.h.ế.t đuối, c.h.ế.t ở sông bằng cái c.h.ế.t lố bịch, thể tin .

Chuyến , Văn Dã hề ý định cho Lâm Bình . Dù Lâm Bình sức chiến đấu bằng , nhát gan sợ ma, theo là một gánh nặng. Nếu nó cứ lằng nhằng đòi theo…

Văn Dã hít sâu một , chôn sâu những ý nghĩ kỳ quái lòng.

Chương 38

Kiểm tra ở bệnh viện, vết thương gáy di chứng, thở phào nhẹ nhõm. Lại sợ thằng nhóc Lâm Bình đáng tin cậy lỡ lời, riêng tư dặn dò hết đến khác.

Trần Xuân Đào nhận thấy chuyện giấu giếm, dứt khoát cứ theo ý , mắt nhắm mắt mở. Chỉ cần liên quan đến tính mạng, đều là chuyện lớn.

Sau đêm hôm đó, những ngày còn của tháng Mười vẫn yên bình như thường lệ.

Cho đến khi tháng Mười Một đến đúng hẹn, Trần Xuân Đào mới yên tâm. Người nào đó cố gắng hết sức, đời cần mang theo em bé góa phụ nữa.

Đông qua xuân tới, căn nhà nhỏ chỉ thuộc về Trần Xuân Đào và Văn Dã thêm một thành viên. Hai cha đầu, sự hướng dẫn của Chu Cầm và bà Vu, dần dần học cách chăm sóc đứa trẻ yếu ớt, dễ vỡ.

Vượt qua mấy tháng đầu tiên khó khăn nhất, thứ dần trở nên thuận lợi.

Chu Cầm và Diêu Tú Niên yên tâm về đôi vợ chồng trẻ, thỉnh thoảng sẽ đến thăm. Bà Vu là kinh nghiệm, ở đó, giúp hai bớt ít việc.

Trần Xuân Đào trở việc, Văn Dã từng bước chuyển giao công việc bên chợ đen, và cùng Lâm Bình rút lui trong nửa đầu năm. Văn Dã đếm sổ tiết kiệm, yên tâm giao đứa bé sinh cho bà Vu trông nom, bàn bạc với Trần Xuân Đào, liền tạm thời ở nhà trông con.

Liên quan đến em bé, còn thành thạo hơn cả Trần Xuân Đào, .

“Em bé, về nha~” Trần Xuân Đào tan là phi như bay về nhà, hớn hở phấn khích như một cô gái nhỏ.

Văn Dã đang giặt tã ở sân vội vàng ngăn : “Vợ ơi nhỏ tiếng thôi, em bé ngủ .”

“Lại tè ?”

“Em bé còn nhỏ, tè nhiều là chuyện bình thường.”

Trần Xuân Đào bếp rửa tay bằng nước nóng, nhà liếc đứa bé đang ngủ say sưa. Khuôn mặt hồng hào, đưa tay chọc một cái. Người còn chút lương tâm, nhịn cái tay đang rục rịch.

Cô tiếc nuối đóng cửa , chiếc ghế đẩu nhỏ mái hiên gặm táo.

“Không chọc nó chứ?”

Văn Dã phơi xong tã, đầu là một câu hỏi chính xác.

Trần Xuân Đào giận dỗi lườm một cái, “Không ! Em bé đang ngủ, thể chọc nó ! Anh bớt vu oan cho .” Nghe lời xem, cô là loại đáng tin cậy ?

Hơn nữa, em bé dễ thương như , cô chạm nhiều một chút thì chứ! Cái gọi là bồi dưỡng tình cảm con, đàn ông đúng là chú trọng tiểu tiết.

Văn Dã ghé đầu qua, c.ắ.n một miếng táo tay cô, “Được , là sai .” Hoàn nhắc đến tiền lệ cô từng đây.

Loading...