[Xuyên Không Trọng Sinh TN70] Vợ Chồng Đối Chiếu Thập Niên Bảy Mươi Không Nhịn Nữa - Chương 86

Cập nhật lúc: 2025-12-01 14:44:21
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương Tinh, Chương Nguyệt ở nhà bài tập, gặp câu khó đều đến hỏi cô. Lúc rảnh rỗi, cô cũng những cuốn sách giáo khoa mà hai chị em dùng mà thẫn thờ, lật xem, dù là những nội dung học tập quá quen thuộc, cũng một cảm nhận khác lạ.

Chương Trạch Lãng đang vội vã đuổi theo tìm , thấy Trần Oanh đang ngây về phía xa, khuôn mặt bầu bĩnh ngoan ngoãn là vẻ mặt mà từng thấy. Anh chợt khựng , nhớ đến sự bất thường thỉnh thoảng của Trần Oanh trong suốt tháng và những lời vô tình của Chương Nguyệt, đột nhiên như khai sáng, hiểu một chuyện.

Trần Oanh học.

Chương Trạch Lãng sải bước nhanh đến, trầm giọng : “Anh giúp em tìm mối quan hệ trường. Em học hết lớp mười một, tiếp tục học thì năm thể tham gia thi đại học .”

Mấy năm gần đây dành dụm ít tiền, phần lớn đều trong sổ tiết kiệm. Sổ tiết kiệm giao cho Trần Oanh giữ từ lâu . Không mối quan hệ trong trường học, nhưng chi chút tiền chắc là giải quyết .

Trần Oanh nhất thời phản ứng kịp, thẳng thắn đối diện với đôi mắt sâu lường của đàn ông, cô mới từ từ hồn. Do dự một lát, cô cúi mắt xuống : “Em cần.”

Chương Trạch Lãng cau mày khó hiểu, lúc cũng học cách kiên nhẫn hỏi khẽ: “Vì ? Tiểu Nguyệt , em lấy sách giáo khoa của nó xem, còn nó kể chuyện ở trường. Anh luôn cảm thấy em hẳn là thích sách. Trong nhà chút tiền tiết kiệm, cũng đang kiếm tiền, nuôi ba đứa tụi em học là quá dư dả.”

Anh từng học, việc bố qua đời sớm khiến ngay từ khi còn nhỏ học cách cố gắng hết sức để nuôi sống bản và hai đứa em. Việc học hành đối với , còn bằng kiếm tiền bỏ túi để cảm giác an tâm hơn.

Theo tuổi tác lớn dần, lũ trẻ trở thành lớn, chứng kiến sự tàn khốc của xã hội. Anh dần dần hiểu tầm quan trọng của tri thức, đây cũng là lý do Chương Trạch Lãng kiên quyết đưa các em học.

Trần Oanh bao giờ với ý định tiếp tục học, thêm đó Trần Oanh nghỉ học mấy năm , Chương Trạch Lãng tính tình thô vụng, căn bản nhận cô vợ sống cùng hơn một năm tâm tư . Anh phản đối việc để vợ học như những đàn ông bình thường khác, cái kiểu sách xong sẽ bay bổng, lòng sẽ hoang dại, sẽ lòng đàn ông khác… vân vân, mấy đồng tình.

Nếu vợ thể ngày càng hơn, chồng đương nhiên là vui mừng .

Hơn nữa, Chương Trạch Lãng cảm thấy Trần Oanh như .

Trần Oanh bình tĩnh nở nụ : “Không vấn đề tiền bạc, là em . Em lớn thế còn học thì thể thống gì, bây giờ như thế lắm .” Nói cô đổi giọng, “Vừa đưa đồ cho em trai Thiếu Dương, nhờ nó mang cho Xuân Đào . Đi, chúng cũng về thôi.”

dối, chuyện trường học quả thật từng nghĩ đến. Rời trường mấy năm , cho dù kiến thức quên hết… Tóm lời đề nghị của Chương Trạch Lãng thì theo bản năng từ chối, cảm thấy khó xử, lẽ là qua cái tuổi nên học .

Ngoài sân chỗ để chuyện, đợi về đến sân đóng cửa , Chương Trạch Lãng mới hỏi nữa: “A Oanh, em điều gì bận tâm ?”

“Anh đừng gọi em như thế.”

Trần Oanh truy hỏi chút phiền lòng, cái tiếng “A Oanh” càng khiến cô sởn gai ốc, hề ý tiếp tục đối mặt với .

“Em bận tâm gì, chỉ là . Anh thể đừng lúc nào cũng nghĩ đương nhiên như thế ? Anh là em , đoán mò suy nghĩ của em gì ạ.”

Chương Trạch Lãng hít sâu một : “Anh ý đó, tưởng em …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-trong-sinh-tn70-vo-chong-doi-chieu-thap-nien-bay-muoi-khong-nhin-nua/chuong-86.html.]

“Anh tưởng, tưởng, cái gì cũng tưởng. Hay là sống em đời !” Trần Oanh hét lớn xong thì hối hận, nội tâm bực bội mái hiên, hai tay ôm trán rõ vẻ mặt.

Chương Trạch Lãng cách cô một mét, mặt biểu cảm gì.

Không khí dần trở nên căng thẳng và ngượng nghịu, thậm chí còn phảng phất một chút gay gắt đối đầu.

dịp cuối tuần nghỉ về nhà, Chương Nguyệt và Chương Tinh đang bài tập trong phòng. Chợt thấy tiếng cãi vã lớn nhỏ từ ngoài sân vọng , hai đồng loạt thò đầu ngoài cửa sổ , liền thấy cảnh tượng căng thẳng khiến dám thở mạnh .

“Hai họ ?” Chương Tinh gãi đầu, khó hiểu hỏi chị hai, “Trước khi ngoài vẫn bình thường ? Haizz, chị hai cảm thấy , cả và chị dâu, ừm, thế nào nhỉ, cứ kỳ kỳ . Em diễn tả thế nào, hỏi xem gia đình khác sống như thế . Em còn nhớ năm ngoái hai họ cãi một trận, giằng co lâu lâu, em ở nhà còn dám động tĩnh lớn.”

Nó tự lẩm bẩm một hồi dài, nửa ngày nhận hồi đáp, bèn dùng khuỷu tay thúc bên cạnh hai cái.

“Lần sẽ như thế nữa chứ? Chị hai, chị chứ.”

Chương Nguyệt kéo khóe miệng, từ cổ họng phát lời nhắc nhở: “Khụ, cả đang em đấy, đừng la ó nữa.” Cái thằng ngốc , cả lưng mà cũng nhỏ tiếng chút.

Hại nó cũng cả lườm.

Nói cũng , ánh mắt của cả thật đáng sợ, thật khâm phục sự bình tĩnh của chị dâu.

Chương Tinh theo bản năng nghiêng đầu sân, đối mắt thẳng với Chương Trạch Lãng, sợ đến mức rụt xổm xuống. Còn quên tiện thể càu nhàu: “Chị hai chị vô đức quá, nhắc em sớm.”

Hai chị em Chương Trạch Lãng một tay nuôi lớn, ngày thường sợ nhất là bộ dạng cả nghiêm mặt.

Chương Nguyệt đ.ấ.m một phát lưng nó, ngược : “Tại chị ?”

Chương Tinh rụt cổ , cúi đầu cầu xin nhận : “Không tại chị, tại em, tại em. Chị, chị ngẩng đầu xem, xem cả còn đang tụi ?”

“Hừ, em tự mà xem.”

Chương Nguyệt mắc bẫy, dậy gian giữa.

Không thấy lén, Chương Trạch Lãng Trần Oanh chỉ cao bằng nửa , khi tự kiểm điểm sâu sắc thì : “A Oanh, em hiểu ý đó. Việc đề nghị em học chỉ là một lời gợi ý, ý ép buộc em theo suy nghĩ của . Nếu em thích , sẽ nữa.”

Anh giỏi ăn , suy nghĩ và hành động thẳng tuột, lòng . Ngay cả Chương Nguyệt và Chương Tinh cũng làu bàu về nhiều .

Sau khi kết hôn với Trần Oanh, hai cãi ít vì nhiều chuyện lớn nhỏ khác . Chính xác hơn, giống như là cả hai cùng chiến tranh lạnh. Cách hòa cũng tùy tiện và qua loa, cùng với thời gian trôi qua, thái độ lạnh lùng dần mềm mỏng, cứ thế từ lúc nào qua .

Loading...