Chính trị viên cũng là một tay ưa hóng hớt, nhất là khi cha của Phó Tiến Viễn gọi điện đến hỏi han thông tin của nhà gái, liền cùng lãnh đạo bàn bạc, nhất định giúp "sếp cũ" đốc thúc một phen.
Phó Tiến Viễn thả lỏng hơn nhiều, nhắc đến Chu Bạch Lộ, gương mặt cũng tự chủ mà hiện lên ý .
"Là em gái của Chu Minh ạ. Lãnh đạo, em xin bác phê duyệt cho một đợt nghỉ phép. Đối tượng của em tháng thi đại học, em về bên cạnh động viên." Phó Tiến Viễn đà lấn tới.
"Phê duyệt nghỉ phép là thể nào, mới nghỉ phép năm xong, nếu ai cũng như thì còn gì là kỷ luật, tính tổ chức nữa? mà..."
Lãnh đạo Tống bộ dạng nghiêm túc của Phó Tiến Viễn, suýt chút nữa thì phì , ông nháy mắt hiệu cho Chính trị viên Vương đừng trêu nữa.
"Cuối tháng một nhiệm vụ sang tỉnh Đông giúp hệ thống công an bên đó huấn luyện và kiện chế độ, lúc đó sẽ đề cử . Chắc là nhiệm vụ kết thúc thì kỳ thi đại học cũng xong xuôi."
Trong lòng Phó Tiến Viễn sướng nở hoa, nhưng mặt vẫn nghiêm nghị, thẳng chào lãnh đạo và chính trị viên một nữa.
Rời khỏi văn phòng, Phó Tiến Viễn coi như yên tâm. Anh phi thẳng về văn phòng của , mấy lá thư của Lộ Lộ còn kịp nữa!
Lộ Lộ cho tổng cộng sáu lá thư, nóng lòng mở lá thư 1 . Phó Tiến Viễn cứ theo thứ tự mà một hết sạch, biểu cảm mặt đổi liên tục: từ mỉm , kinh ngạc, khâm phục chuyển thành nỗi nhớ nhung da diết...
Không ngờ Lộ Lộ của là một "nữ trung Gia Cát"! Chỉ trong vòng hơn hai mươi ngày ngắn ngủi mà kiếm nhiều tiền đến thế! Lại thấy dáng vẻ cô nỗ lực vì kỳ thi đại học, nụ vô thức xuất hiện môi .
Anh xếp thư của Chu Bạch Lộ gọn gàng bao thư cất ngăn kéo, đó nhấc ống điện thoại lên. Lúc nãy đồng đội bảo Tư Ngọc gọi cho nhiều cuộc. Chẳng thằng nhóc chuyện gì, vẫn nên gọi một tiếng. Phó Tiến Viễn xem đồng hồ, giờ , đợi đến tối khi Tư Ngọc tan học .
"Hắt xì!" Mũi Tư Ngọc ngứa chịu nổi.
"Mùa hè mà cũng cảm cúm ? Chị bảo , tan học em cứ về thẳng nhà , cần qua đây . Chị với chị dâu mấy bước là về tới nơi ."
Chu Bạch Lộ chút bất lực. Kể từ phát hiện Tiền Đại Quốc ý đồ , cứ tan học là Tư Ngọc mặt ở cửa lớp đợi cô và Lưu Anh để cùng về. Trong lớp bổ túc bắt đầu lời tiếng , Chu Bạch Lộ thì chẳng quan tâm, nhưng Tư Ngọc còn trẻ, cô chú ý một chút.
Tư Ngọc cứ lầm lũi theo, một bước cũng rời: "Thế , em nhà, em trông chừng chị. Thằng Tiền Đại Quốc từ bỏ ý định , hạng như nó chắc chắn đang ủ mưu gì đó!"
Chu Bạch Lộ đành tùy . Thời gian qua Tư Ngọc cũng thiết với Lưu Anh, chị dâu mãi, bảo cái thằng nhóc cũng kiên trì thật.
Tiễn tới tận cổng nhà, thấy bà Trương Thúy Chi ngóng ngoài, thấy Tư Ngọc là bà mắt sáng rực lên.
"Tư Ngọc đấy , hôm nay bác gói sủi cảo nhân tam tiên đây, đây ăn xong hãy về!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-trong-sinh-tn80-co-vo-nho-cay-nghiet-va-cuoc-hon-nhan-quan-nhan-tn-80-chu-cua-chong-cu-sung-khong-ngung/chuong-56.html.]
Tư Ngọc sủi cảo là bỏ mặc Chu Bạch Lộ và Lưu Anh, lủi nhanh trong nhà: "Nhân hẹ đúng bác? Thế thì tuyệt quá!"
Chu Bạch Lộ câm nín... hóa là sang ăn chực?
Tư Ngọc sở hữu gương mặt "vô tội", cộng thêm cái miệng dẻo như kẹo kéo, bà Trương Thúy Chi sớm dỗ cho mát lòng mát , hễ thấy mặt là nhất định giữ ăn cơm. Tư Ngọc cũng thời buổi ai cũng khó khăn, nên thỉnh thoảng mang theo ít sô-cô-la, bánh quy quà bánh lặt vặt. Nếu nhận là chịu ăn cơm, khiến Chu Bạch Lộ dở dở .
Cứ thế, Tư Ngọc trở thành khách quen nhà bà cụ Đường. Cũng nhờ xuất hiện thường xuyên mà Tiền Đại Quốc là điều hơn thấy chán, lúc đầu còn gửi đồ cho Bạch Lộ, thì thôi hẳn.
Ăn cơm tối xong, Bạch Lộ và Lưu Anh học tiết tự học, Tư Ngọc cũng hộ tống đến tận lán xe mới đạp xe về nhà. Buổi đêm, bà Trương Thúy Chi sẽ đợi hai ở cổng trường để ba con cùng về.
Hôm đó Tư Ngọc về đến nhà thấy bố tan sớm, đang điện thoại với vẻ mặt nghiêm túc. Cậu định lẻn về phòng thì ông Tư Thiên Khang cất tiếng:
"Tư Ngọc, điện thoại của Tiến Viễn ."
Mắt Tư Ngọc sáng lên, nhưng nhấc máy thấy "dỗi", họ mở miệng là hỏi chuyện của Chu Bạch Lộ ngay! Dù trong lòng khó chịu, Tư Ngọc vẫn thêm mắm dặm muối kể hết chuyện thời gian qua.
Phó Tiến Viễn nhíu chặt mày, nhưng khi Tư Ngọc bảo mấy ngày nay chiều nào cũng đưa cô về thì sắc mặt mới dịu đôi chút.
"Dù nữa, cũng cảm ơn mày, mày cũng lo mà học hành cho ."
Nhắc đến học hành là Tư Ngọc xị mặt, nhưng vẫn . Phó Tiến Viễn giọng điệu đó là ngay đang nghĩ gì.
"Học cho , cuối năm nay sẽ chuyển mày về Kinh Thành!"
Tư Ngọc xong lập tức phấn khích: "Thế bao giờ đến thăm em?"
Phó Tiến Viễn lòng mềm , dù cũng là đứa em lớn lên từ nhỏ: "Giúp nhắn với chị Lộ Lộ là lúc chị thi đại học, sẽ về."
Hai em trò chuyện hơn mười phút. Khi Tư Ngọc cúp máy, chẳng thèm bố lấy một cái mà thẳng lên lầu. Ông Tư Thiên Khang theo con trai, định mắng vài câu nhưng thôi. Ông nghĩ đến lời Phó Tiến Viễn về việc chuyển Tư Ngọc về Kinh Thành thi, trong lòng cũng chút lay động. Làm bố về , con trai về cũng , ít nhất cũng cái tương lai!
Tư Ngọc tâm tư của bố , chỉ thấy thời gian đó, đứa cháu của mụ dì ghẻ còn tìm gây sự nữa, bà cũng thu ít nhiều. Còn gã Tư Ngọc " tính" cũng chẳng thèm báo tin vui cho Chu Bạch Lộ, ai bảo trong lòng họ chỉ mỗi chị !
Chương 47: Bạch Lộ xem phòng thi, Tiền Đại Quốc nảy ý đồ
Chiều hôm gặp Chu Bạch Lộ, Tư Ngọc cân nhắc một lát mới tin của Phó Tiến Viễn: "Này, hôm qua em gọi điện cho em, thành nhiệm vụ về ."