"Hung thủ hạ độc g.i.ế.c c.h.ế.t sáu , sáu đầu tiên c.h.ế.t thảm, nhưng Huyền Kính Tư tìm manh mối, nhất định đang trốn trong bóng tối nhạo. Bây giờ cứu một , khiến cho kế hoạch mỹ của xuất hiện vết nứt, liệu sẽ vì nhịn mà tự tìm hiểu ?"
Hàn Khiếu Phong hiểu.
Sau khi cứu , trong đầu ý nghĩ như , nhưng vẫn quyết định, lời của Lục Kiến Vi củng cố kế hoạch của .
"Đa tạ Lục chưởng quầy nhắc nhở."
Lục Kiến Vi : "Ngươi cảm thấy đang lo chuyện bao đồng là ."
"Lục chưởng quầy quá lời ." Hàn Khiếu Phong chắp tay trịnh trọng : "Trong vụ án ở Bạch Hạc sơn trang, ngài cứu những sống sót trong sơn trang, cho Huyền Kính Tư cơ hội điều tra rõ vụ án, mới còn cứu mạng nạn nhân, là Huyền Kính Tư nợ ngài ân tình."
Lục Kiến Vi lên ngựa.
"Hàn sứ, hy vọng ngươi sớm ngày phá án."
Vân Mộng Hạ Vũ
“Lục chưởng quầy.” Hàn Khiếu Phong cúi đầu với nàng: “Vừa Chu Kiều vô lễ với ngài, là suy nghĩ chu , kỷ luật tận sức, nhận tội với ngài.”
Lục Kiến Vi mỉm : "Hàn sứ lòng nhớ kỹ, Lục mỗ bao giờ công."
Nàng vung roi thúc ngựa chạy như bay, nhanh chóng biến mất trong đêm đen.
Hàn Khiếu Phong yên tại chỗ, nhịn bật .
Lần trình báo Huyền Kính Tư tiền thưởng bao nhiêu mới thích hợp?
Vụ án đầu độc liên khiến dân thành Vọng Nguyệt Thành hoảng sợ, mắt c.h.ế.t sáu nhưng vẫn tra hung thủ, uy tín của quan phủ dần suy giảm, nếu cứ tiếp tục như , hậu quả dám tưởng tượng.
May mà Phàn thiếu đông chết.
Tin tức truyền , bách tính cả thành đều vui mừng phấn chấn, thể cứu , chứng tỏ cho dù trúng độc cũng chắc chắn sẽ chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-181.html.]
dịch quan phủ điều tra bảy nạn nhân đều từng mua hoa Triều Hà, hơn nữa còn tặng hoa cho ngoại thất.
Chỉ Phàn thiếu đông tặng cho ngoại thất mà tặng cho hoa khôi thanh lâu.
Hoa ở ngay trong phòng ngủ của hoa khôi, nhưng thì biến mất.
Không chỉ hoa khôi mà ngoại thất của các nạn nhân khác cũng mất tích.
"Ngoại thất mất tích" dẫn đến bách tính trong thành nghị luận sôi nổi.
Có ngoại thất chết, ngoại thất sợ liên lụy nên lén lút bỏ trốn, cũng suy đoán, đây thật là cái bẫy mà chính thất để sát hại trượng phu và ngoại thất, ngoạt thất mất tích chắc chắn đang chịu tra tấn.
Quá nhiều tin tức vô thưởng vô phạt bay đầy trời.
Lục Kiến Vi ngủ một giấc, khi tình dậy Tiết gia chuẩn xong bữa sáng phong phú ngon miệng từ sớm, chỉ chờ nàng bàn.
Trong bữa ăn, Phạm Miên ngớt lời khen ngợi nàng, những từ ngữ mỹ miều hề trùng lặp, gần như thổi phồng Lục Kiến Vi thành tiên nữ.
Mặc dù da mặt Lục Kiến Vi dày như tường thành, nhưng cũng chịu .
Không lâu , đích Phàn đông gia dẫn theo phu nhân đến cửa, thành tâm dâng lên ngân phiếu tám ngàn lượng cùng vô đồ sứ tinh xảo, các loại vải vóc lễ vật tạ ơn.
Nước tương lãi ít nhưng tiêu thụ mạnh, cửa hàng tương dầu của Phàn gia quá lớn nên chỉ thể coi là tiểu phú, bọn họ lấy tám ngàn lượng và các loại lễ vật giá trị, tổng cộng cũng gần mười vạn lượng, đây là giới hạn mà bọn họ thể lấy .
Lục Kiến Vi thản nhiên nhận lấy.
Tài khoản cá nhân của nàng về hơn ba vạn lượng.
Ban ngày việc gì , Lục Kiến Vi nhân cơ hội quyết định ngoài dạo chơi, ngắm phố phường Vọng Nguyệt Thành.
Trương bá và Tiết Quan Hà trái cùng nàng.
“Chưởng quầy, chợ phía tây nhiều chò trơi thú vị, bằng tới đó một chút?” Tiết Quan Hà khó một hết nghĩa vụ của chủ nhà, hiển nhiên cho sự phụ lòng.
Lục Kiến Vi quan tâm , nàng chỉ thư giãn.