Yến Phi Tàng bao giờ khuyên nhủ khác, chỉ cảm thấy ồn ào.
"Chúng còn lên đường, phiền cho qua."
Lục Kiến Vi yên lặng thầm: Không , cũng gấp đến , thêm chút nữa , khó cơ hội ngóng chuyện bát quái của giang hồ nhất đao khách.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Sư , các ngươi dự tiệc mừng thọ , theo Yến ca ca, chúng cứ quyết định như ." La Liên Hoàn đầu ngựa , cùng sóng vai với Yến Phi Tàng.
La Thắng vội la lên: "Liên Hoàn, ngươi mấy Trịnh tiền bối , Yến đồng hành , ngươi cũng đừng gây thêm rắc rối cho ."
Tiết Quan Hà: "…"
Có đồng hành còn dựa việc ? Là thấy bọn họ chắc?
La Liên Hoàn cả giận : "Ngươi thể đừng phiền nữa ! Cả chặng đường các ngươi cứ một câu cẩn thận hai câu cẩn thận, theo các ngươi nữa, cút !"
"Liên Hoàn…"
"Tránh ." Yến Phi Tàng mất kiên nhẫn, dùng thực lực cấp sáu áp đảo bọn họ, sắc mặt của La Thắng cùng những khác trắng bệch, lời nào.
Bọn họ tự chủ mà tách một lối .
Yến Phi Tàng cưỡi ngựa đầu, Tiết Quan Hà đánh xe theo , ai dám ngăn cản.
Kỳ thực La Liên Hoàn cũng ngăn cản, nhưng uy thế của cấp sáu ép cho thở nổi, đến sức lực giơ roi giá ngựa cũng , chỉ thể trơ mắt bọn họ khỏi cửa thành.
Chờ đến khi bọn họ xa, uy áp tan , năm của Xích Vân Phong mới thể hô hấp.
"Yến càng ngày càng mạnh." La Thắng khỏi cảm phục.
"Đó là đương nhiên, Yến ca ca chính là đao khách nhất giang hồ, đến cả cha cũng thiên phú trác tuyệt, thể mạnh ?" La Liên Hoàn ngẩng đầu kiêu ngạo: "Không chuyện với ngươi nữa, đuổi theo Yến ca ca."
Nàng chuẩn tư thế giơ roi thúc ngựa định khỏi thành.
"Chờ một chút!" La Thắng khuyên nhủ: "Ta thấy Yến thật sự chuyện quan trọng , ngươi cũng thấy dó, ngươi đồng hành cùng , nếu ngươi thật sự , sợ là sẽ ghét."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-238.html.]
Hốc mắt La Liên Hoàn lập tức đỏ lên: "Ta thực khiến chán ghét !"
"Không ghét ghét, tính tình của Yến chính là như ." La Thắng dịu dàng : "Phương hướng mà bọn họ là đến An Châu, chờ khi mừng thọ xong chúng cũng đến An Châu, nhất định thể gặp gỡ."
Hắn cũng lý, trong lòng La Liên Hoàn Yến Phi Tàng thích nàng cho nên tạm thời bỏ qua phần tâm tư .
Nàng thừa nhận, nàng thật sự dọa sợ.
La Thắng cho nàng bậc thang xuống, nàng hiển nhiên đồng ý.
Sau khi một canh giờ, sắp sửa quá ngọ.
Tiết Quan Hà hỏi: "Chưởng quầy, dừng nghỉ một lát , ngựa cũng chút mệt mỏi."
"Ừ."
Lục Kiến Vi xuống xe, bao phủ hai bên đường là rừng cây cỏ hoang, ít qua .
Nàng chọn hai cái cây buộc hai đầu giăng võng, đó, thích ý mà đong đưa.
Ánh mặt trời chiếu xuyên qua kẽ lá, rắc xuống những mảnh vàng óng nhỏ vụn.
Trong rừng thỉnh thoảng tiếng chim hót líu lo.
Yến Phi Tàng ôm kiếm ở bóng cây, yên lặng đả tọa tu luyện; Tiết Quan Hà bận rộn nhặt nhánh cây dựng một cái bếp nhỏ để nấu cơm dã chiến; A Điều chằm chằm hoa dại mặt đất xuất thần.
Đột nhiên một tiếng thét chói tai phá vỡ sự yên tĩnh.
"Cứu mạng… Có ai cứu với….”
Hai tai Tiết Quan Hà khẽ nhúc nhích, đột nhiên dậy: "Có đang kêu cứu mạng!"
Hắn vẫn còn tâm tính thiếu niên, cả tràn đầy nhiệt huyết, gấp chờ nổi hành hiệp trượng nghĩa.
Yến Phi Tàng phi qua đó , chạy về hướng âm thanh phát .
"Ngươi ở ." Lục Kiến Vi híp mắt : "Bên đó cấp bốn, ngươi đánh ."