“Hả!” Tiết Quan Hà kinh hô: "Vậy linh vật cũng thể dùng , dù cũng thể hấp thu công lực của khác!”
A Nại lạnh: “Những chuyện như thế còn ít ? Ngươi cũng quá ngây thơ .”
“Ta công dụng của Cực Địa Kim Tằm thần kỳ như lời đồn, chỉ cần sơ sẩy là sẽ phản phệ ngay.” Lương Thượng Quân : "Luyện võ vẫn nên thành thật tu luyện, nên những ý nghĩ bàng môn tà đạo.”
Lục Kiến Vi yên lặng ăn cơm, cảm giác trúng tim đen.
“Tiểu Khách, ngươi cho tâm pháp, sợ thành một đại ma đầu tuỳ ý hấp thụ nội lực của khác ?”
“Thiện ác cuối cùng sẽ báo.” Tiểu Khách trả lời: "Làm cùng một việc, mục đích khác , kết quả khác , những thứ ngươi thu hoạch cũng sẽ khác như trời với đất.”
Lục Kiến Vi: “... Ngươi học triết học từ bao giờ ?”
“Nói một cách đơn giản, nếu ngươi nảy sinh tà niệm, sớm muộn gì cũng phản phệ, giống như kẻ nắm Cực Địa Kim Tằm trong tay.”
“Thực sự loại đồ vật ?” Lục Kiến Vi nhíu mày.
Tiểu Khách: “Trong truyền thuyết đúng là , nhưng lời đồn thể tin tưởng.”
“Ồ.”
Lục Kiến Vi lập tức mất hứng thú.
“Cho nên chỉ vì cái mà Chu gia rước tới họa sát ?” Nhạc Thù mặt lộ vẻ ngạc nhiên: "Cực Địa Kim Tằm hiện tại rơi tay hung thủ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-329.html.]
“Cái thì rõ lắm.” Trương bá về phía Lục Kiến Vi, thôi.
Lục Kiến Vi giương mắt: "Có chuyện gì?”
“Còn lời đồn đãi nhắc tới ngài.” Trương bá đắn đo : "Nói ngài chữa bệnh cho khác chính là đang lợi dụng Cực Địa Kim Tằm.”
“Sao thể!” Tiết Quan Hà giận dữ : "Kẻ nào cố tình vu oan chưởng quầy?”
Lương Thượng Quân nhướng mày: “Cũng khả năng, Cực Địa Kim Tằm thể hấp thụ nội lực của con , tự nhiên cũng thể chữa thương.”
Ôn Trứ Chi chậm rãi : “Cực Địa Kim Tằm chỉ ghi chép trong sách cổ, cũng nó thật sự tồn tại . Dù nó thể hấp thụ nội lực, cũng thể phân biệt hai loại nội lực khác , huống chi là chữa thương. Lời đồn thể tin.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“ !” Tiết Quan Hà liếc Lương Thượng Quân một cái, nhỏ giọng thầm: "Ngươi như , thể cô nương để mắt mới là lạ.”
Lương Thượng Quân gượng: “Ta chỉ phân tích lời đồn mà thôi, tin, nghĩa là những khác tin. Lục chưởng quầy, chuyện dường như là nhắm ngươi.”
“Không là Võ Lâm Minh nữa chứ?” Tiết Quan Hà siết chặt nắm đấm: "Bọn họ hất nước bẩn một còn đủ, còn hất thêm một nữa?”
“Có lẽ .” Yến Phi Tàng ngoài ý mở miệng: "Dù Cực Địa Kim Tằm thật sự tồn tại thì Võ Lâm Minh cũng sẽ lan truyền ngoài.”
Trương bá gật đầu: “Không sai, nếu Cực Địa Kim Tằm tồn tại, Võ Lâm Minh chắc chắn tìm sở hữu nó, đó chiếm của riêng, nếu tồn tại, việc gì gây tinh phong huyết vũ? Chân mới hoà giải với chưởng quầy, chân châm ngòi bịa đặt, điều sẽ ảnh hưởng tới uy tín.”
“Cũng chắc.” Lương Thượng Quân đồng ý: "Võ Lâm Minh tra sở hữu Cực Địa Kim Tằm, cố ý tạo tin tức lớn hơn, đẩy Lục chưởng quầy lên đầu sóng ngọn gió, lúc đó sẽ còn ai chú ý tới việc bọn họ điều tra vụ thảm sát của Chu gia nữa.”
Lục Kiến Vi gật đầu: “Đều đạo lý. Ôn công tử, ngươi nghĩ ?”
“Độc môn tuyệt kỹ của Lục chưởng quầy thần bí khó lường, cho thèm nó là chuyện bình thường.” Sắc mặt Ôn Trứ Chi nghiêm túc: "Cực Địa Kim Tằm chỉ thể lừa mấy tên võ giả non trẻ, phần lớn bọn họ sẽ dùng nó cái cớ, ép tiết lộ chân tướng mà thôi.”
Lục Kiến Vi chống cằm: “Cho nên, trở thành cái đích cho chỉ trích?”