Võ giả  thuật dưỡng nhan, Du Tiệm Thanh  hai mươi chín tuổi nhưng trông chỉ mới ngoài đôi mươi, gọi thiếu hiệp cũng   gì  thích hợp.
 thật sự  thể   tuổi trẻ khí thịnh cái gì đó.
Có   nhịn  bật   tiếng.
Không  chúng tiểu nhị của khách điếm, mà là Lam Linh ở lầu ba.
Nàng  bay xuống  xem náo nhiệt, váy lụa màu đỏ tung bay trong gió, tôn lên dung mạo mỹ diễm, khiến   cảm thấy vui mắt.
 trong tình cảnh ,   ai thưởng thức.
"Lục chưởng quầy, hôm qua  mới kiếm  năm trăm vạn, hôm nay    đưa tiền tới tận cửa." Nàng  duyên : "Với tốc độ kiếm tiền  của ngươi, bất cứ ai cũng  ghen tị đỏ mắt."
"Không so  với Thiên Lí Lâu thu nhập bằng việc bán tin tức."
"Ngươi quá khiêm tốn ." Lam Linh  sang Du Tiệm Thanh: "Thật là một thiếu hiệp đáng thương,   nếu như  ngoài  việc,  việc gì  chắc chắn ngươi  thể tới tìm , tin tức của Thiên Lí Lâu chúng  đảm bảo  giả dối."
Lục Kiến Vi: Càng cố chứng minh điều gì, chứng tỏ ngươi thiếu cái đó.
"Lam tiền bối, ngươi tới khách điếm cũng là vì nhận  mà." Tiết Quan Hà  thể  nhắc nhở nàng.
Nụ  của Lam Linh cứng đờ.
"Một tên phản đồ lòng  hẹp hòi mà thôi,   liên quan gì đến ."
"Nể tình Võ Lâm Minh thành tâm, chuyện    sẽ  tiếp tục so đo." Lục Kiến Vi mở miệng: "Du  hiệp,  lên ."
Du Tiệm Thanh đỏ mặt  dậy.
"Lục chưởng quầy, lễ vật tạ    đưa đến, Chử mỗ  tiếp tục  phiền. Xin cáo từ."
Lục Kiến Vi gật đầu: "Trương bá, tiễn khách."
Vụ án Chu gia   giải quyết  thỏa, trong  thời gian ngắn sẽ  còn ai tới  phiền nàng, trong lòng Lục Kiến Vi cũng cảm thấy yên tâm, tranh thủ thời gian tu luyện võ kỹ, nghiên cứu y dược độc cổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-371.html.]
Giao diện cá nhân  cập nhật theo thời gian thực.
Cấp bậc: 6 (10002368/100000000) (Đừng kiêu ngạo, ngươi còn kém xa lắm)
Kỹ năng: Bất Vấn Lưu Niên (4/7), Sơ Tinh Kiếm Quyết (4/7), Quyển Sương Đao Pháp (4/7), Xuân Thu Dược Kinh (nhập môn), Nhạn Quá Vô Ngân (6/9), Cổ Thuật (nhập môn)
Xuân Thu Dược Kinh và Cổ Thuật,  nhập môn còn  thuần thục, tinh thông, đại sư.
Chẳng lẽ chỉ khi lên đến giai đoạn đại sư thì nàng mới  thể giải độc cho A Điều và Ôn Trứ Chi ?
Hoặc  lẽ, khi nàng còn  đạt tới đại sư thì  tích cóp đủ tiền mua vé xe trở về nhà .
Võ Lâm Minh bồi thường ba trăm vạn lượng, tài khoản cá nhân  tích góp  một ngàn năm trăm vạn lượng.
Sau  e rằng  khó   tiếp tục coi tiền như rác đến khiêu chiến khách điếm.
Nàng nên  thế nào để kiếm  tám ngàn năm trăm vạn còn  đây?
Lục Kiến Vi vỗ vỗ đầu.
Suy nghĩ quá nhiều cũng   gì,  thành  công việc  mắt mới là quan trọng nhất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mỗi ngày Bát Phương khách điếm đều  các vị khách nhân khác   ở, phần lớn là bá tánh bình thường, một  ít là tán khách giang hồ.
Thu nhập từ tiền phòng mỗi ngày còn  đủ để tiểu nhị trong khách điếm ăn tiêu.
Không  ngày nào cũng   trong giang hồ  thương, cho dù  thương, cũng  chắc là  thương ở kinh mạch đan điền, cho nên  cần  đến đây cầu khám.
Không   bệnh, Lục Kiến Vi chỉ  thể nghiên cứu  mô hình cơ thể .
Độc mà A Điều trúng là biến dị kết hợp từ hai loại độc mà thành, ngọn nguồn chủ yếu đều   Hồn Đoạn Lĩnh ở Tây Nam.
Hồn Đoạn Lĩnh ở Tây Nam   nhiều dược liệu và độc vật, nhưng nơi đó đầy rẫy nguy hiểm,  thẹn với danh xưng "Hồn Đoạn".
Việc giải độc vẫn   manh mối, liệu   là do  khảo sát hiện trường  ?
Lục Kiến Vi nghiên cứu   kết quả, vì  nàng âm thầm hạ quyết tâm đưa Tây Nam  lịch trình cần đến.