Nhận một câu của nàng, Tiểu Đào vùi đầu tiếp tục ăn.
Thượng Quan Dao khéo hiểu lòng : "Thập Nhị, ngươi đừng quá lo lắng, khi yến hội kết thúc, chúng cùng hỏi Đậu y sư về Tam Nguyệt Khứ.”
"Được.” Lục Kiến Vi : “Ta vệ sinh.”
"Ta cũng nơi vệ sinh ở .” Thượng Quan Dao xung quanh: “Ta hỏi nô bộc giúp nhé?”
"Không cần , để tự hỏi là đượci.” Lục Kiến Vi dậy, về phía hộ vệ cách đó xa.
Hộ vệ đưa lưng về phía nàng, mặc trang phục màu đen, bên hông đeo bội kiếm, cẩn thận canh giữ đình viện.
Nghe thấy tiếng bước chân, hộ vệ cảnh giác .
là Đỗ Hàn Thu!
Hắn hỏng nhiệm vụ, vậy mà Đậu Đình từ bỏ , lão thật sự nhân từ như ?
Nàng dịch dung nên Đỗ Hàn Thu nhận nàng.
"Cô nương, chuyện gì ?”
Lục Kiến Vi khẽ đổi giọng : "Nhà vệ sinh ở ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
"Từ chỗ rẽ , thẳng, đó rẽ , nhà vệ sinh ở bên hông tường viện." Đỗ Hàn Thu trả lời ngắn gọn.
"Đa tạ.”
Lục Kiến Vi cầm bản đồ hệ thống, thể thấy cả tòa viện một cách vô cùng trực quan.
Trên trục trung tâm, sân , sảnh chính, sân , phòng ngủ chính sắp xếp theo thứ tự, những nơi còn rải rác một ngọn núi giả, hồ nước và đình viện.
Sương phòng đông tây ở hậu viện đối xứng trái , dược lư, thư phòng, phòng bếp sắp xếp theo hàng dọc.
Lục Kiến Vi vòng qua mấy con đường mòn, tìm đến khu nhà vệ sinh.
Nhà vệ sinh của Đậu trạch xây tương đối thông thoáng, tao nhã, bên trong rộng rãi, tường đặt thảo dược tươi mát che giấu mùi hôi, một bên cũng cửa sổ thông gió tán mùi.
Nàng quan sát vài giây, đó mua một cái mặt nạ dịch dung thô ráp ở hệ thống thương thành đổi lên mặt, từ trong ba lô lấy xiêm y màu xanh mặc bên ngoài áo trắng, đổi kiểu tóc đó ngoài từ cửa sổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-424.html.]
Thư phòng ở mặt khác của đình viện cách nơi xa, nhưng nhờ trợ giúp của Bất Vấn Lưu Niên, chỉ mất vài giây Lục Kiến Vi đến nơi.
Hiện tại tu vi của Lục Kiến Vi đang ở cấp sáu, bản công pháp cũng đặc thù, khi sử dụng khinh công, nội lực d.a.o động cũng đáng kể.
Không ai trong viện phát hiện .
Nàng như một luồng gió nhẹ, lặng yên một tiếng động dừng ngoài cửa thư phòng.
Thư phòng khóa.
Thần Y Cốc thủ vệ nghiêm ngặt, bản Đậu Đình là cấp sáu, trong viện còn hộ vệ cấp sáu, đương nhiên lo lén phòng.
Như thế càng tiện cho Lục Kiến Vi.
Chung quanh , cửa cũng cơ quan.
Nàng đẩy cửa .
Thư phòng lớn, giá sách cao gần như sắp chạm đến xà nhà, giá sách chất đầy y thư sắp xếp ngăn nắp.
Y thư phân nhiều loại, nhiều nhất là dược thuật và độc thuật.
Nhiều sách như đặt cùng một chỗ, tìm y thư và sổ ghi chép của Lâm Tòng Nguyệt sẽ mất nhiều thời gian.
Nếu như nàng trở về muộn, chắc chắn sẽ gây nên hoài nghi.
"Tiểu Khách, thể quét phục chế bộ ?” Lục Kiến Vi cảm thấy suy nghĩ của gì đúng.
Đậu Đình ám toán nàng, nàng chỉ ăn miếng trả miếng mà thôi.
"Phùng Viêm mực nước mà còn thể chế , quét sách chỉ là chuyện nhỏ.” Tiểu Khách : “ mà thanh toán phí quét, quá nhiều sách cũng cần thời gian.”
Lục Kiến Vi: "Cứ thoái mái trừ phí tổn , chỉ quét dược thuật và độc thuật.”
"Được.”
Tiểu Khách khởi động công năng rà quét, hết cuốn nọ đến cuốn , từ trái sang , tất cả đều chép ba lô cá nhân.
"Thẩm cô nương?” Từ nhà vệ sinh mơ hồ truyền đến tiếng thị nữ hỏi thăm: “Thẩm cô nương, ngươi đang bên trong ?”
"Thẩm cô nương? Thẩm cô nương?” Giọng càng ngày càng gấp gáp.