"Bùi chỉ huy sứ, ngươi  giúp một chút ?"
Khí tức của Võ Vương cấp tám lập tức bao phủ cả đình viện, ép tới nỗi tất cả    thở , chỉ  Lục Kiến Vi vẫn thanh thản tự tại như cũ.
Giờ phút    mới phát hiện  nam tử huyền y  trong góc.
Người nọ mang mặt nạ, tay cầm loan đao,  thể  thấy rõ ràng lệnh bài Huyền Kính Tư đeo ngang eo.
Thực sự là chỉ huy sứ của Huyền Kính Tư!
 tại    tuân theo mệnh lệnh của một nữ tử?
Nữ tử  rốt cuộc là  phương nào?
Lục Kiến Vi  khẽ: "Đa tạ."
"Không cần khách khí." Giọng   lớp mặt nạ  chút nặng nề.
"Tiểu Khách,  thật  lời."
Tiểu Khách: "Khẳng định  nhận  ngươi cho nên  dám   lời."
Lục Kiến Vi buồn .
Uy áp tan biến, lúc    mới tìm  hô hấp.
"Thẩm cô nương, ngươi dẫn chúng  tới đây, nhất định là  chuyện  ." Khuôn mặt của Viên Quỳnh bình tĩnh: "Nếu như  hiểu lầm gì với Đậu y sư, mong ngươi đừng ngại  ,   sẽ cùng   chứng."
Lục Kiến Vi  tủm tỉm : "Được thôi. Các ngươi  vấn đề gì thắc mắc cứ việc hỏi Đậu Đình, hỏi vấn đề nào cũng ."
Trước khi những   đến, nàng  cho Đậu Đình và Thượng Quan Hạc ăn "Sưởng Tâm Phi", chắc chắn sẽ thỏa mãn trí tò mò của đông đảo các võ giả.
Viên Quỳnh  mở miệng,  của Thần Y Cốc cũng  mở miệng.
Các khách nhân giang hồ đến hóng chuyện thì nhịn  .
Có  núp phía  mái nhà hỏi:
"Đậu y sư, ngươi thực sự   chuyện  thể miêu tả đó với cư sĩ Quy Hạc ?"
Xung quanh đầy tiếng  vang.
Đậu Đình tức giận khôn xiết,     để ý đến nhưng  tác dụng của thuốc, lão  thể  trả lời:
"Nói hươu  vượn! Ta chỉ điều trị 'chứng nội lực ký sinh' cho Thượng Quan Hạc mà thôi!"
"Cái gì?"
"Nội lực ký sinh? Có  như những gì  nghĩ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-444.html.]
"Đậu y sư cũng  thể chữa trị  ?"
"Còn ai  thể chữa khỏi ?"
"Lục chưởng quầy của Bát Phương khách điếm, ngươi  từng  ai  đến điều  ?"
"Tại   nhất định    về chưởng quầy của một khách điếm?"
"Ta , Lục chưởng quầy  thể trị tận gốc nội lực ký sinh!"
"Thật sự ? Ngươi mau chóng  cho  ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Viên Quỳnh nhíu mày, hỏi Đậu Đình: "Ngươi thật sự  thể chữa trị chứng bênh ?"
"Đương nhiên." Đậu Đình bày  vẻ mặt tự đắc : "Năm đó Lâm Tòng Nguyệt  từng nghiên cứu về chứng bệnh , cũng đạt  một  hiệu quả,  cũng nghiên cứu thêm nhiều năm, hiện tại   thiện hơn ."
"Lâm Tòng Nguyệt? Tại   nhắc nữ ma đầu ?"
"Nữ ma đầu  từng nghiên cứu?"
"Làm thế nào mà lão  thể lấy ?"
"Ngươi quên  ? Phu quân của nữ ma đầu chính là hộ vệ của lão."
Sắc mặt của   trong Thần Y Cốc cực kỳ khó coi.
Tham khảo tâm đắc của nữ ma đầu, đó vốn   chuyện vinh quang gì.
Có khách nhân giang hồ đầu óc thông minh suy nghĩ nhanh.
"Nếu như   thiện như , vì  bệnh của cư sĩ Quy Hạc mãi vẫn  trị hết?"
Đậu Đình hừ : "Đó là bởi vì  luôn hấp thụ nội lực của  khác,   thể  điều trị cho , thật là phiền phức  chết!"
Mọi  ồ lên.
Hấp thụ nội lực của  khác? Ý nghĩa  giống như những gì họ đang nghĩ ?
Lại   hỏi: "Vì    thể hấp thụ nội lực của  khác mà   phản phệ?"
"Hắn xuất  từ thư viện Lô Châu, thư viện Lô Châu nghiên cứu tâm pháp võ kỹ trong nhiều năm, tự nhiên sẽ  thí nghiệm  liên quan."
"Cái gì?!"
"Thư viện Lô Châu thế mà dám  những việc táng tận lương tâm như  ?"
"Ta  đến thư viện Lô Châu hỏi rõ ràng!"
"Cẩn thận coi chừng    hút mất."
Đây chính là một sự kiện lớn liên quan đến sự tồn vong của tất cả các võ giả trong giang hồ.