Quả thật Bát Phương khách điếm đây nổi tiếng ở giang hồ, nhưng vẫn nhiều trong thiên hạ đến.
Có vài khách nhân giang hồ vây xem từng đến, đương nhiên cảm thấy ngạc nhiên choáng váng. Có khách nhân giang hồ từng đến thì kính nể sự can đảm của Đậu Đình.
Đậu Đình : "Rất nhanh thôi, Thượng Quan Hạc sẽ thể trở thành Võ Vương cấp chín, chỉ cần triệt để nắm vững phương pháp hóa giải chứng bệnh ký sinh, nhất định thể lên đến cấp chín."
"Như thì ?" Lục Kiến Vi khó hiểu: "Giữa đồng cấp cũng phân chia cao thấp."
Lương Thượng Quân đúng lúc giải thích nghi hoặc: "Lục chưởng quầy, ngươi đấy thôi, hai mươi mấy năm từng hai vị Võ Vương cấp chín giao đấu, g.i.ế.c hại bao nhiêu bá tánh vô tội, võ lâm đạt nhất trí, giữa các Võ Vương cấp chín dễ dàng đánh , trừ phi song phương cùng lựa chọn một chỗ hoang vu dấu tích con ."
Lục Kiến Vi hiểu rõ.
Nói như , chẳng ám chỉ việc quyết đấu của Võ Vương ở ngoài Vọng Nguyệt Thành ?
Nhận thức chung hợp lý, như xem võ lâm còn tới mức vô phương cứu chữa.
Đậu Đình dựa quy tắc , chỉ cần Thượng Quan Hạc tiếp tục ở Vấn Tiên Trấn, Võ Vương cấp chín của Bát Phương khách điếm thể tùy ý tay sát chiêu.
Điều khác với đêm đó ở Giang Châu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khi ở Giang Châu, Lục Kiến Vi ngụy trang thành Võ Vương cấp chín, g.i.ế.c c.h.ế.t những võ giả thấp hơn cấp chín nhiều, cần dùng hết lực, đương nhiên sẽ tổn thương đến bá tánh vô tội.
khi cấp chín đối đầu với cấp chín, thể nào dùng hết lực, một khi khống chế lực đạo, Vấn Tiên Trấn sẽ xóa sổ còn một hạt bụi.
Tất cả thứ giờ thông suốt.
Nghi ngờ của Lục Kiến Vi giải quyết, cần thiết giữ Đậu Đình nữa, nàng chỉ khẽ nâng tay lên, liền hét lên một tiếng thê lương, co quắp, miệng phun m.á.u tươi.
Rất nhiều võ giả vô tội hấp thụ nội lực, bọn họ đều c.h.ế.t trong nỗi thống khổ khi đan điền rách nát, kinh mạch đứt đoạn.
Trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t quá hời cho lão ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-447.html.]
Nội lực của Võ Vương cấp tám chút lưu tình mà xâm nhập kinh mạch của Đậu Đình, phá hoại đan điền của lão từ bốn phía, lão đau đớn thể kìm , ngừng đập đầu xuống đất, phát tiếng ầm ầm nặng nề.
"Các ngươi thể g.i.ế.c ! Không thể g.i.ế.c !"
Hắn giống như một con thú nhốt trong lồng đang giãy giụa cái chết: "Ta thể chữa trị chứng bệnh ký sinh! Ta thể chữa trị chứng bệnh ký sinh!"
Cả đám võ giả hai mặt .
Nếu như chứng bệnh thực sự thể chữa khỏi, đó nhất định là tin mừng cho võ giả khắp thiên hạ.
ai dám lên tiếng cầu tình.
Nữ tử đang nhàn nhã uống mái hiên, nàng chỉ nhẹ nhàng phất tay thể phế bỏ kinh mạch của y sư cấp sáu, thực lực thể vô cùng đáng sợ.
Bọn họ dám, cũng thể đắc tội.
Lục Kiến Vi quan sát biểu cảm của , là thiện giải nhân ý.
"Không cần lo lắng, nếu như ai mắc chứng bệnh , thể đến Bát Phương khách điếm ở Giang Châu cầu khám."
"Thật sự thể trị ?"
Lục Kiến Vi để ý đến, phân phó Lương Thượng Quân: "Tới phiên Thượng Quan Hạc ."
Lương Thượng Quân dùng một tay túm Thượng Quan Hạc , để cho quỳ mặt đất, giải huyệt đạo của .
Lại ngại việc Đậu Đình ồn ào, điểm á huyệt của lão.
Trên đỉnh đầu của Thượng Quan Hạc trọc một mảng, thể cực kì chật vật, Võ Vương cấp tám từng cao cao tại thượng, hiện giờ đến cả tham sống sợ c.h.ế.t cũng .
Lúc phong bế huyệt đạo thể nào phát tiếng, hiện tại huyệt đạo giải, cuối cùng cũng nhịn nữa.
"Lục Kiến Vi, ngươi bộ bày dáng vẻ hiên ngang lẫm liệt để cho khác định tội, còn bản thì ——"
Giọng đột nhiên im bặt.