Võ giả  khám bệnh  trả tiền khám kếch xù, y giả  cốc học tập cũng  trả một khoản tiền kếch xù.
Cuối cùng Thần Y Cốc vẫn sẽ  ở thế bất bại.
Bát Phương khách điếm, Lục Kiến Vi  tích lũy đầy đủ kinh nghiệm,  thiện xong Ly Khiếu Châm Pháp, bắt đầu xây dựng kế hoạch bước tiếp theo.
Đi đến Tây Nam.
Trong khách điếm    ngoài, ngoại trừ tiểu nhị , cũng chỉ  chủ tớ Ôn gia và chủ tớ Thượng Quan Dao.
Bốn  cũng dự thính cuộc họp.
Lục Kiến Vi  ở chủ vị, trong sảnh đường ánh nến rực rỡ, chiếu sáng khuôn mặt thanh tú của nàng, đồng tử phản chiếu ánh nến như bầu trời đêm lấp lánh.
Nàng    xung quanh,  đó  thẳng  vấn đề.
"Ta dự định  Tây Nam một chuyến, chuyến    lẽ sẽ mất nửa năm, cũng  thể là một năm, cũng  loại trừ thời gian dài hơn.”
Đường xá đến Tây Nam vốn xa xôi, nơi đó cách  xa võ lâm Trung Nguyên,  tìm dược liệu trong rừng rậm rạp, nhất định   thật  giai đoạn chuẩn .
Cho dù Lục Kiến Vi  từng  Tây Nam, thế nhưng nàng cũng  thể tưởng tượng  tình trạng bài ngoại ở nơi đó.
Nàng cần  đặt nền móng ở Tây Nam ,  đó mới  thể yên tâm tìm kiếm giải dược.
Trương bá hiểu ý, hỏi: "Chưởng quầy  mở chi nhánh ở đó ?”
"Không sai.” Lục Kiến Vi gật đầu: “Lần   Tây Nam, chi nhánh Giang Châu cũng  thể thiếu  trông nom.”
Mang theo vài , để  vài .
Nhóm tiểu nhị hai mặt  , bọn họ đều   cùng Lục chưởng quầy, thế nhưng cũng  chuyện  là  thực tế.
"Chưởng quầy, tạm thời    giày vò bộ xương già , hơn nửa đời  đều ở Giang Châu, trở về một chuyến còn  nghỉ ngơi thêm một  thời gian, nếu ngài yên tâm lão già như  thì cứ giao khách điếm cho ,  nhất định sẽ quản lý cẩn thận.” Trương bá mở miệng  tiên.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-476.html.]
Vân Huệ cũng : "Chưởng quầy, nếu ngài  chê,      việc ở khách điếm.”
Nàng   trở về hậu trạch, cũng   đến khách điếm của Giang gia.
Hiện tại nàng chỉ hi vọng có thể giải quyết triệt để độc của A Điều.
"Có hai vị ở đây,  đương nhiên yên tâm .” Lục Kiến Vi vui mừng  ,  đó hỏi những  khác: “Các ngươi  ý kiến gì ?”
Tiết Quan Hà: "Chưởng quầy,    cùng ngài. Ngài  Tây Nam mở khách điếm cũng  mang đầu bếp  ?”
"Đương nhiên là  thể thiếu đầu bếp .” Lục Kiến Vi vốn  dự định mang theo , gật đầu đồng ý.
Vẻ mặt Yến Phi Tàng kiên định: "Cũng  thiếu   chẻ củi.”
"Có thể.”
"Ta  .” A Điều   mắt nàng .
Lục Kiến mỉm  : "Việc lớn nhất trong chuyến   chính là tìm thuốc giải cho ngươi, ngươi nhất định  .”
"Ta,  cũng  .” Hai mắt Nhạc Thù  dám nháy lấy một cái, sợ bỏ lỡ cơ hội  : “Chưởng quầy,   thể   nhiều,  nhiều chuyện, Ôn công tử  thuật kỳ môn của    tiến bộ,  sẽ cố gắng  cản trở  .”
Người trẻ tuổi nên  cửa lịch luyện nhiều hơn, Lục Kiến Vi nguyện ý cho  một cơ hội,  mặt  trêu chọc :
"Ta  thông thuật Kỳ môn, nếu như ngươi và Ôn công tử hợp tác lừa gạt  thì thế nào đây?”
Nhạc Thù cuống quít xua tay: "Không lừa gạt, là thật mà,   học   nhiều loại trận pháp, nếu chưởng quầy  tin  thể thử .”
"Ta     thông kỳ môn mà,  khảo nghiệm như thế nào?”
Nhạc Thù nghẹn lời, gấp đến độ trán toát  mồ hôi, trông mong nhìn Lục Kiến Vi, tròng mắt cũng phiếm hồng.
"Đùa ngươi đấy.” Lục Kiến Vi bật : “Nếu như thế,   cứ quyết định như  ...”
"Còn  !” Lương Thượng Quân đột nhiên lên tiếng, ai oán : “Chưởng quầy,  cũng là tiểu nhị trong tiệm, ngươi cứ như  bỏ   ?”
Lục Kiến Vi nhướng mày lên: “Ta  từng thừa nhận ngươi.”