Lục Kiến Vi  vui mừng, Bùi chỉ huy sứ thuộc mấy chuyện trong giang hồ như trong lòng bàn tay, nàng  cần đen thui hai mắt để tìm hiểu.
"Ý của ngươi là,  chỉ là linh vật đặt ở bên ngoài thư viện để duy trì thế cân bằng?”
"Ừm, hôm nay ngươi gặp   ?”
"Hắn mời  cùng  Võ Lâm Minh tham gia thi đấu, thuê   y sư cho Thư viện Lô Châu.” Lục Kiến Vi suy nghĩ càng sâu: “Hành động    như hợp tình hợp lý, nhưng trực giác của   nó,i trong chuyện   huyền cơ khác.”
"Vi Vi, ngươi đánh giá thấp bản  , cũng đánh giá thấp Bát Phương khách điếm .”
Lục Kiến Vi chờ nửa câu  của .
"Chỉ dựa  y thuật của ngươi, cũng đáng để  tốn nhiều công sức như , càng  kể đến địa vị hiện giờ của ngươi  giang hồ." Ôn Trứ Chi : "Hắn mời ngươi đồng hành, là  giảm bớt tổn thất trong đại hội võ lâm, cũng  mượn thế của ngươi, nhưng  lẽ,  càng coi trọng danh hào Thanh Thiên nữ hiệp của ngươi hơn.”
"Hắn  điều oan khuất ?”
"Kinh Châu, Thượng Quan Hạc, ngươi còn nhớ ?”
Lục Kiến Vi: "Đương nhiên.”
Quên ai cũng  thể quên những   vô tư cống hiến cho nàng kinh nghiệm.
"Hắn bí mật nghiên cứu Nội lực cộng sinh,  khi  phát hiện, thư viện Lô Châu trừ bỏ  phận dòng chính của   đuổi   ngoài.  bên trong thư viện cũng  ít  tẩu hỏa nhập ma vì nghiên cứu võ kỹ. ”
Lục Kiến Vi hiểu ý: "Còn   khác đang nghiên cứu cái ?”
"Có một chút manh mối, nhưng  tra  chứng cứ thực tế.”
"Thượng Quan Hoài   gì? Muốn để  thăng đường trong thư viện ?” Lục Kiến Vi lắc đầu: “Đây là ý nghĩ quá hão huyền.”
Ôn Trứ Chi  hỏi: "Nếu như ngươi đụng  trong đại hội Võ Lâm Minh, đường , ngươi thăng  là  thăng?”
"Thì  là  chủ ý ." Lục Kiến Vi hiểu  khổ tâm của Thượng Quan Hoài.
Người  chuyện ác đụng  trong tay nàng, kiểu gì cũng sẽ bại lộ chuyện , nhận trừng phạt, cũng   bộ giang hồ chán ghét chế nhạo.
Từ khi khách điếm xuất hiện  giang hồ, những chuyện như   từng ngừng .
Nếu như trong Võ Lâm Minh ngư long hỗn tạp,  tạp chủng   mắt va chạm nàng, tất nhiên nàng sẽ khiến cho kẻ đó  lộ  nguyên hình,  đó thiên hạ đều .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-598.html.]
Linh vật cũng  tâm tư nhỏ của riêng .
"Chưởng quầy, Ôn công tử, ăn cơm thôi.” Giọng  của Tiết Quan Hà truyền từ xa đến.
Hai  ngừng  chuyện, cùng   tới phòng ăn.
Trong tay Lục Kiến Vi còn xách bình gốm, nàng đặt bình gốm  một góc,  xuống vị trí chủ vị.
Nhóm tiểu nhị   bên trong cái gì, nhưng cũng  hỏi.
"Chưởng quầy, khách điếm vẫn  chứ?” Trương bá hỏi: “Hiện tại sơn trang   việc gì cần quan tâm, ngày mai  sẽ về khách điếm.”
Lục Kiến Vi: "Cũng .”
Dùng cơm  nửa bữa, nàng hỏi Yến Phi Tàng: "Những tặng thưởng mà ngươi thắng đến từ tỷ thí lôi đài  là tỷ thí cá nhân?”
"Có một ít là lôi đài,  một ít là  khác hạ chiến .”
"Nếu như trong quá trình luận bàn, võ giả vô ý  thương, thì trị liệu như thế nào?”
"Có y sư  theo chẩn trị, nếu   y sư, Võ Lâm Minh cũng sẽ cung cấp y sư.”
"Trị thương  cần tiền xem bệnh ?”
"Của nhà dẫn theo thì  cần, y sư của Võ Lâm Minh thì cần trả tiền.”
Vân Mộng Hạ Vũ
"Mỗi  đại hội đều  Võ Lâm Minh tổ chức ở Lạc Châu ?”
" .”
Lục Kiến rũ mắt suy nghĩ.
Tóm  là ở địa bàn của  ngoài  an  thoải mái như trong địa bàn của .
Tất nhiên là nhóm tiểu nhị cần lịch luyện, nhưng cũng  cần  đến địa bàn của  khác, tuân thủ quy tắc của  khác.
Mục đích cuối cùng của kinh doanh khách điếm là   các quy tắc và trở thành  xây dựng quy tắc mới.
Tám ngàn mẫu đất xây dựng ở Phong Châu cũng  thể lãng phí.
Nếu  như thế, tại   bắt đầu đánh vỡ chế độ cũ từ  đại hội Võ Lâm Minh ?