"Khi quyết đấu, khó  thể đảm bảo kinh mạch sẽ   tổn thương,  đời , ngoại trừ Lục chưởng quầy, còn  ai  thể chữa khỏi   chứng nội lực ký sinh?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"..."
Ứng Vô Miên: "Võ giả cũng  thể mua cam đoan  khi bắt đầu lôi đài chiến, chỉ cần   cam đoan, mặc dù đối phương  hạ độc thủ  đẩy ngươi  chỗ chết, cũng  thể nhận  sự cứu viện kịp thời. Một tờ giấy cam đoan năm trăm lượng, tiền từ  mà đến?"
"..."
"Đi  ngoài , chớ quấy nhiễu việc tu hành của ." Ứng Vô Miên   lệnh đuổi khách.
Mấy  đành  lui  ngoài.
Một lúc , một  bước  phòng, hỏi Ứng Vô Miên: "Con thật sự  định hạ thư quyết đấu ?"
Ứng Vô Miên: "Vì   hạ?"
"Không hạ cũng  ." Ứng Trầm chuyển đề tài: "Chỉ là đám sư  của con    thấy Huyền Kính Tư diễu võ dương oai, nếu , bọn họ  lẽ sẽ cho rằng con sợ hãi."
Ứng Vô Miên  : "Cha, con tập võ   để đánh , các sư   nhịn  mà tức giận, chỉ là vì bọn họ để Huyền Kính Tư  mắt, vì  con  để ý đến Huyền Kính Tư?"
"Tề Yến cũng là cấp bảy, tương đương với con."
"Thật  ? Vậy thì điều đó  liên quan gì đến con ?" Ứng Vô Miên  sang chuyện khác: "Tại    thấy Biện sư ?"
Ứng Trầm  , đột nhiên thở dài: "Các ngươi hết đứa  đến đứa khác,  một ai khiến  bớt lo."
"Hắn   cái gì ?"
"Chạy tới chỗ ở của Tiêu Dao Tông,  thấy    ở rể bên nhà Hách Liên tông chủ ."
Ứng Vô Miên: "Các sư  theo đuổi hạnh phúc của , ngài cần gì  phiền não?"
"..."
"Ngài còn  việc gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-635.html.]
Ứng Trầm chỉ chỉ  , bất đắc dĩ : "Với tính tình  của con, một ngày nào đó sẽ  hại."
Ứng Vô Miên nhắm mắt  hề trả lời.
Ứng Trầm phất tay áo rời .
Chạng vạng tối, mây tía tan hết, phía chân trời hiện  một mảnh màu sắc tựa lưu li.
Đã đến lúc các khách nhân giang hồ đưa  lựa chọn.
Có một  ít tiểu môn tiểu phái chỉ  trông thấy việc đời, kết giao tình nghĩa, cùng với  ít giang hồ tán khách  đủ tiền tài, chỉ  thể lưu luyến  rời mà  đến chủ viện từ biệt.
Đại đa    chọn ở trong khách điếm, các môn phái tài đại khí thô như Tiêu Dao Tông, Kình Thiên Điện, Võ Lâm Minh, Thần Y Cốc đều tiếp tục ở tại tiểu viện yên tĩnh.
Chỉ tính riêng tiền thuê, khách điếm  kiếm  hơn sáu nghìn lượng trong một đêm.
Tuy rằng  là tiền thuê nhà một tháng, nhưng trong một tháng kiếm  sáu ngàn lượng cũng  tệ, huống hồ những    thể sống trọn một tháng   cũng  .
Khác với doanh thu của chủ viện lúc ,    tiền xây dựng nhà cửa đều do Lục Kiến Vi chi trả, tất cả tiền thuê nhà kiếm  đều quy về tài khoản riêng của Lục Kiến Vi, mà   đưa  tài khoản công của khách điếm như  đây.
Hiện giờ tài khoản công của khách điếm, chỉ  thể kiếm tiền thông qua các tòa nhà chức năng   trói định đạo cụ.
Nhìn thấy Lục Kiến Vi kiếm  nhiều tiền  túi như , Tiểu Khách thèm đỏ mắt.
"Gấp gáp cái gì, hôm nay   ít    trường luyện võ, tiền ngươi kiếm  còn  đủ nhiều ?"
"He he, xác thật   ít."
Khổng Hâm   ngoài tuyên truyền cũng  gần chạng vạng tối,   còn  kịp tiêu tiền tiến  trường, chờ đến ngày mai, thu nhập của trường luyện võ nhất định sẽ tăng vọt.
Không  một võ giả nào   đột phá.
Sự tiến giai của Khổng Hâm chính là một ví dụ sống sờ sờ, ngay cả là võ giả lý trí, cũng  thể cưỡng   sự cám dỗ như .
Một trăm lượng mà thôi,  tính là cái gì.
Ngay cả tận một ngàn lượng, chỉ cần  thể đổi  cao thủ chỉ điểm, cũng xem như đáng giá.
Hôm qua  chỉ  mỗi Khổng Hâm, mười võ giả đầu tiên tiến  trường còn  cũng nhận  thư từ đến từ cao thủ.