Dưới lực lượng của đạo cụ cấp tám đỉnh phong, bọn họ dám ngẩng đầu lên, cũng thể nên lời nào, chỉ thể phát hàng loạt những tiếng hổn hển dữ dội.
Hiện trường rơi im lặng.
Mấy thở , Trang Văn Khanh hỏi: "Lục chưởng quầy, đây là ý gì?"
“Quá ồn.” Lục Kiến Vi dựa lưng ghế dựa, lười biếng : "Hay là Trang lâu chủ thích sự ầm ĩ?”
“Cũng , chỉ là hành động của Lục chưởng quầy, liệu công bằng ?”
“Công bằng?” Lục Kiến Vi bật : "Trang lâu chủ đang công bằng với ?”
“Lời của Lục chưởng quầy, Trang mỗ rõ.”
“Bọn họ phá hỏng quy củ của lôi đài, chỉ chèn ép khí thế của bọn họ , vì là công bằng?”
“Ngươi trực tiếp phán định Hách Liên Tuyết thua, bọn họ chỉ nhất thời xúc động phẫn nộ mà thôi, trẻ tuổi mà, tính tình khó tránh khỏi chút bốc đồng, ngươi cần gì cho bọn họ mất mặt như ?”
Lục Kiến Vi: “Xin , cũng là trẻ tuổi.”
“…”
“Phụt.” Không là ai một tiếng, nhưng nhanh chóng nghẹn .
Trang Văn Khánh sang các cao thủ còn : "Các vị nghĩ thế nào?"
“Hách Liên Tuyết, xuống .” Tạ Đồng Sơ trực tiếp mở miệng.
Hách Liên Tuyết cúi đầu xoay .
“Chờ ." Triệu Hiến nghiêm túc: "Tạ Đồng Sơ, hiểu việc ngươi bênh vực tử trong tông, nhưng các vị đều thấy rõ ràng, võ kỹ của Hách Liên cô nương giống với âm công bình thường, hỏi Tạ trưởng lão, quý tông cho phép tử tu luyện tà thuật ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-664.html.]
Sắc mặt của Tạ Đồng Sơ cực kỳ lạnh lùng: "Ý của ngươi là gì?"
Vân Mộng Hạ Vũ
“Vì Tạ trưởng lão dám trả lời?” Triệu Hiến thuận theo buông tha.
Hai lượt ở hai bên trái của Lục Kiến Vi, cách Lục Kiến Vi tiến hành giao lưu ánh mắt, khí thế của Võ Vương cấp tám ẩn ẩn phát , ép tới trong lòng sởn tóc gáy, Lục Kiến Vi kẹp ở bên trong mũi chịu sào.
nàng đạo cụ, lực lượng của cấp tám đỉnh phong ngay lập tức hóa giải giằng co, khí thế của hai dần dần yếu, uy áp tan .
“Nói là tà thuật thì khỏi quá nặng ." Lục Kiến Vi : "Trong tình huống chứng minh thực tế, Triệu trưởng lão hà tất gì gán tội danh nặng như lên một tiểu cô nương?”
“Triệu mỗ cũng nhằm một tiểu cô nương…”
“Vậy thì chính là nhằm Tiêu Dao Tông? Triệu trưởng lão, mặc kệ Kình Thiên Điện và Tiêu Dao Tông ân oán gì, mong rằng nhị vị thể âm thầm giải quyết, tránh việc tổn thương vô tội.”
“Nàng vô tội ?” Triệu Hiến lạnh lùng : "Lục chưởng quầy, là ngươi bao che cho một rõ ràng vấn đề? Điều tương xứng với mỹ danh ‘Thanh Thiên Nữ Hiệp’ của ngươi.”
Lục Kiến Vi: “Ta bao giờ rằng bản là ‘Thanh Thiên Nữ Hiệp’, tất cả đều là lời tâng bốc của thoại bản mà thôi, thế mà Triệu trưởng lão tin cái , thật sự khiến cho ngạc nhiên.”
“Cho nên ngươi thừa nhận rằng bao che cho nàng?” Triệu Hiến hỏi .
Ở bên , Nhạc Thù chút khó hiểu.
“Vì Triệu trưởng lão nhằm Hách Liên cô nương?”
Lương Thượng Quân: “Hắn nhằm Hách Liên Tuyết, thứ nhằm chính là Tiêu Dao Tông. Hách Liên Tuyết là nữ nhi của tông chủ, nếu như nàng tu luyện tà thuật gì đó, thanh danh của Tiêu Dao Tông chắc chắn sẽ ảnh hưởng nặng.”
“Hắn ân oán với Tiêu Dao Tông ?”
“Không , là Kình Thiên Điện. Năm đó bên ngoài Vọng Nguyệt Thành, trưởng lão của Tiêu Dao Tông và trưởng lão của Kình Thiên Điện đồng quy vu tận, bắt đầu từ khi đó, hai môn phái kết thù oán với .”
“Vì đánh ?”
“Ta cũng rõ ràng lắm, dù từ khi đó, Kình Thiên Điện liền bắt đầu xuống dốc, Tiêu Dao Tông đuổi kịp.”
“Đuổi kịp?” Nhạc Thù kinh ngạc: "Trước Kình Thiên Điện lợi hại hơn Tiêu Dao Tông nhiều ?”