Thượng Quan Trì xuất cao quý, từ nhỏ là thiên tài, tài nguyên võ học trong gia tộc tất cả đều nghiêng về phía , sống đến từng tuổi, từng chịu sự áp bức lăng nhục và khổ hình như thế .
Chung sống với phân mười mấy ngày đêm, hiện tại trong đầu trống rỗng, chỉ biến mất khỏi thế gian .
Lam Linh còn sụp đổ hơn cả , một từ tới nay thích sạch sẽ như nàng hiện giờ ruồi trùng quấn , lúc nào là ghê tởm đến buồn nôn, nhưng do huyệt đạo phân phong bế, Lương Thượng Quân mỗi ngày chỉ cho uống ít nước cháo loãng, thật sự là còn gì để nôn.
"Giết ."
Sau khi á huyệt giải, nàng khàn giọng những lời .
Lục Kiến Vi như ở chủ vị, các trưởng lão của Tiêu Dao Tông, Kình Thiên Điện hai bên.
Những võ giả còn đều nghiêm chỉnh, tất cả đều hai lôi đài, ngẫu nhiên trộm liếc nữ tử chủ vị một cái, nhanh chóng đánh mắt sang chỗ khác.
Lục Kiến Vi trong góc phòng gật nhẹ đầu.
Một bước lên lôi đài, một huyền y, gầy cao, bên hông treo lệnh bài quen thuộc tỏ rõ phận của .
Bùi Tri? !
Hôm đó sắp độc phát vong ?
Lục chưởng quầy thật sự giải độc của ?
Sắc mặt phụ tử Kim Phá Tiêu đài tự nhiên.
Bọn họ vô cùng quen thuộc gương mặt , nhưng vẫn là cúi đầu xem đối phương, cũng vì đối phương tiện nên chiếu cố nhiều hơn, nhưng hôm nay, Ôn nhiều tiền lắc biến hoá thành Huyền Kính Tư Chỉ huy sứ lừng lẫy đại danh.
Hắn ngang nhiên lôi đài, vẫn là khuôn mặt , nhưng cảm giác giống đây nữa.
Kim Hoàn Nhung nghĩ thoáng hơn Kim Phá Tiêu, vỗ vỗ vai , : "Hắn nỗi khổ của , tình nghĩa giữa hai giả, đừng để tâm chuyện vụn vặt. Huống chi, vẫn luôn hy vọng thể giải độc ?"
"Ta ." Kim Phá Tiêu lắc tay bật : "Nhiều ngày như còn nghĩ thông ? Ta sống gian nan, may gặp Lục chưởng quầy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-688.html.]
Huyền Kính Tư Chỉ huy sứ tham dự võ lâm đại án, nếu là , nhiều mặt công kích từ lâu, nhưng hiện tại một ai dám hó hé tiếng nào.
Lục chưởng quầy đang ở đây, nàng chỉ định, ai dám ngỗ nghịch.
Người thẩm vấn là Lam Linh.
"Người đầu têu trận g.i.ế.c chóc là ai?"
"Thượng Quan Trì."
"Mục đích của các ngươi là gì?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Mục đích của Thượng Quan Trì , lâu chủ cũng sẽ cho ."
Lương Thượng Quân lắc lắc viên thuốc trong lòng bàn tay.
"Lam cô nương, nếu ngươi thật, thử "Sưởng Tâm Phi" chút xem mùi vị như thế nào ?"
"Ta thật sự ." Lam Linh khổ: "Ta chẳng qua chỉ là một quân cờ tuỳ lúc thể vứt , chỉ cần lệnh việc, nào tư cách cái gì mục đích? Các ngươi coi trọng quá , nhiều thuốc hơn nữa cũng vô dụng thôi."
Lục Kiến Vi vô nghĩa với nàng, phân phó Lương Thượng Quân: "Đút ."
Viên thuốc họng, Lam Linh nũng nịu : "Lục chưởng quầy để mắt thật, cho ăn viên thuốc quý trọng như , tiêu pha ."
"Bộ dáng hiện tại của ngươi, thích hợp thần thái như thế." Lục Kiến Vi đúng tim đen.
Lam Linh khựng , ý vụt tắt: "...Lục chưởng quầy chuyện vẫn đau đớn như ."
Lục Kiến Vi hề để ý nàng.
Thuốc dần phát huy tác dụng, Lam Linh vốn bên bờ sụp đổ, tác dụng của thuốc, lý trí nhanh chóng đổ sụp.
Bùi Tri: "Vì khơi mào g.i.ế.c chóc?"
"Lâu chủ cho ." Lam Linh Lục Kiến Vi, nở nụ ngu si: " mà đoán nha, chắc chắn là ép sư môn của Lục chưởng quầy , vị võ vương cấp chín tên họ xuất hiện."
Bùi Tri hỏi tiếp, nàng liền tự .