Lão chỉ lo lắng vị cao nhân tối nay ở khách điếm , liệu thể đối phó nhiều như thế .
Bên ngoài khách điếm, kẻ xâm lấn nín thở chờ đợi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau một nén nhanh rốt cuộc kìm , dựa khinh công ưu việt nháy mắt bay vọt tường viện.
Hành động giống như một tín hiệu, hành động những còn cũng sôi nổi cất cánh, chim đầu đàn thì cũng thể lọt cùng!
Mấy chục đồng thời xông lầu chính khách điếm.
Bản đồ hệ thống hiển thị mấy chục chấm xanh lá đang xông khách điếm, Lục Kiến Vi cong môi .
“Tiểu Khách, chuẩn sẵn sàng ?”
Tiểu Khách “xoa tay hầm hè”, hưng phấn : “Chuẩn sẵn sàng!”
Lục Kiến Vi: “Mở đạo cụ công kích.”
Nàng lên tiếng nhắc nhở, cũng dùng võ lực quát lớn, lưu chút đường sống trực tiếp vận dụng đạo cụ công kích.
Đạo cụ công kích cấp năm đối phó mấy chục võ giả cấp bốn cấp ba thành vấn đề, chỉ là tiêu hao một ít tiền tài mà thôi.
Tiền tài thể kiếm từ những kẻ xâm lấn.
Có m.á.u lên não xông về phía khách điếm thì tự nhiên cũng trọng dừng bên ngoài khách điếm tiếp tục chờ đợi.
Ánh mắt tất cả đều tập trung lên trời.
Trong ngoài khách điếm, bất luận là kẻ xâm lấn là khách trọ đều đang lo lắng đề phòng.
Một ngọn đèn đột nhiên sáng lên.
Chỉ trong nháy mắt thời gian như ngừng , những kẻ xâm lấn xông đến giữa chừng đột nhiên chạm một bức tường vô hình.
Sau đó là một bàn tay vô hình chụp lên ngực, ánh trăng lành lạnh, động tác nhẹ nhàng lưu loát.
“Phanh ——”
“Phốc ——”
Kẻ xâm lấn đồng thời đánh văng khỏi tường viện khách điếm, miệng phun m.á.u tươi, ngũ tạng lục phủ đau thể tả.
Không ai lên tiếng, ngay cả thương cũng dám kêu la, chỉ thể liều mạng chịu đựng.
Chỉ ngọn đèn lầu ba càng đốt càng sáng.
“Trời ạ ——”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-69.html.]
Hai vị hôi y sứ thông qua cửa sổ thấy cảnh tượng , sợ hãi kêu thất thanh.
Thanh y sứ cần mắt thường cũng thể cảm nhận mấy chục đạo khí tức đồng thời đánh bay khỏi khách điếm, nào nấy mang trọng thương.
Hắn khiếp sợ trừng lớn mắt.
Đây là thủ đoạn thần quỷ gì?!
Kẻ xâm lấn tuy cấp bậc cao, nhưng mấy chục ngươi chứ vài !
Người xuất thủ rốt cuộc là cao thủ phương nào?!
Vấn đề đồng thời xuất hiện trong lòng mỗi , khiếp sợ, dám tin tưởng, dại đó tất cả đều hóa thành lặng im tiếng động.
Ngay cả Yến Phi Tàng chuyên tâm đả tọa cũng đột nhiên dậy, lưng một trận run rẩy, da gà như thủy triều nổi lên.
Cao thủ! Tuyệt đỉnh cao thủ!
Hắn bao giờ gặp qua tiền bối cao nhân nào nội lực cuồn cuộn tựa biển thế !
Trường đao cũng kích động, thế nhưng lóe đao ý.
“Quá mạnh, thật sự quá mạnh.” Đào Dương đóng cửa sổ, hai mắt vô thần xoay .
Cục diện quá mức chấn động, đánh mất khả năng ngôn ngữ, chỉ thể ngừng lặp lặp cùng một câu.
Ngụy Liễu cũng lộ sắc mặt kinh hãi thể tin.
Các loại cảm xúc kính sợ, khủng hoảng, sửng sốt ngừng cuồng trong lòng những vị khách mời mà đến, ai dám bước lên .
Bọn họ thậm chí dám cử động, thậm chí đến tay đang gãi ngứa cũng ngừng giữa trung.
Người thương cũng dám kêu cứu.
Lục Kiến Vi một tay chống cằm, nghi hoặc : “Tại ai di chuyển cả?”
Tiểu Khách: “Không , lẽ là chuẩn sẵn sàng, chờ một chút .”
“Vậy chờ một chút.” Lục Kiến Vi hỏi: “Vừa phạt bao nhiêu tiền?”
Khách nhân bằng cửa chính khách điếm thì đều xem là kẻ xâm lấn, đều thể phạt tiền.
Vừa sử dụng đạo cụ công kích Tiểu Khách cũng trừ hết tiền tài bọn họ.
“Tổng cộng…… 35 đồng.” Tiểu Khách khổ sở ủ rũ .
Lục Kiến Vi: ???
“Có lẽ tiền chỉ dùng ám khí chừng?”
Lời còn nghĩa, nếu ai sử dụng ám khí thì nàng tới một phân tiền cũng kiếm .