“Các vị đều   chứng kiến, Cố Bạch Đầu của Ứng đại hiệp là nhận  từ Bát Phương khách điếm, cũng  nên   nào đó cố ý ngán chân chậm trễ việc cứu mạng của  vì  cướp đoạt Cố Bạch Đầu. Nếu như để thiện ý của tiểu nhị khách điếm biến thành bùa đòi mạng của Ứng đại hiệp, chuyện  sẽ   .”
Lời  của Lương Thượng Quân chính là đang đánh  khách nhân giang hồ, miễn cho  kẻ nào tham lợi mà cướp Cố Bạch Đầu nửa đường.
So với  tử thủ tịch của Võ Lâm Minh, tên tuổi của Bát Phương khách điếm vẫn dùng  hơn.
Ứng Vô Miên   nữa khom : “Đa tạ Lương .”
Nói xong  trực tiếp dùng khinh công rời khỏi khách điếm,  dám lãng phí dù chỉ một chút thời gian, hẳn là trong lòng  vội vàng tới đỉnh điểm.
Yến Phi Tàng đưa Cố Bạch Đầu xong liền trực tiếp bế quan.
Các võ giả còn  xem náo nhiệt xong, cũng  lượt chào từ biệt với khách điếm.
Cũng   ít tán khách tham luyến trường luyện võ của khách điếm,   rời . Tiếc là một  tiến  trường luyện võ tiêu tốn một trăm lượng, bọn họ  thể  tạm thời rời , dự định  khi kiếm tiền sẽ trở .
“Sư phụ, bây giờ trở về Lạc Châu ?” Biện Hành Chu  theo Ứng Vô Miên rời , hỏi Ứng Trầm.
Ứng Trầm: “Mặc kệ , trở về Lạc Châu.”
Chuyện của Tiêu Đạo Tông  truyền ,   về trở về minh .
Vân Mộng Hạ Vũ
Các khách nhân giang hồ đều  rời  hơn phân nửa, chỉ còn  một  tán khách  tiền tiếp tục ở tại khách điếm.
Hách Liên Tuyết  quyết định ở  khách điếm  tiểu nhị,   rời  theo đội ngũ của Tiêu Dao Tông.
Lục La  ở  với nàng, nhưng  nàng khuyên rời .
Các y sư của Thần Y Cốc cũng còn ở  trong tiểu viện, chờ đợi nhập học trong học đường của khách điếm.
Bùi Tri nhận  tin tức từ Huyền Kính Tư, gõ vang cửa phòng của Lục Kiến Vi.
Mấy ngày nay Lục Kiến Vi vẫn luôn ở nghiên cứu Sinh Tức Địa Liên Phương,   Địa Liên, nhưng những dược liệu còn  thì  thiếu.
Nàng  thử sử dụng phương thuốc tàn dư, bổ sung thêm Tiểu Diệp Châm Pháp,  thí nghiệm  mô hình cơ thể .
Kinh mạch thật sự  thể mở rộng, nhưng trong quá trình mở rộng, kinh mạch trở nên mỏng và giòn hơn, chờ đến khi đạt tới giá trị giới hạn, kinh mạch  khả năng  lớn sẽ bùng nổ.
Để giải quyết vấn đề , cần  dùng Địa Liên  thuốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-721.html.]
 mà Địa Liên sẽ  ở nơi nào đây?
“Vi Vi.” Một giọng  từ ngoài cửa truyền đến.
Lục Kiến Vi thu hồi mô hình cơ thể , vung tay áo mở  cửa phòng.
“Vào .”
Bùi Tri  ở ngoài cửa, bắt gặp ánh mắt của nàng, lộ nụ  dịu dàng. Bộ y phục đơn giản mộc mạc mặt   , hết sức phong nhã.
Hắn chần chờ một lúc, mới nhấc chân bước  phòng.
Sống ở khách điếm lâu như , đây là  đầu tiên  bước  lãnh địa tư nhân của Lục chưởng quầy.
Không  nên đặt tay chân ở chỗ nào.
Lục Kiến Vi  dậy từ  án thư, : “Chàng đến thật đúng lúc,    mải xem y thư, vai lưng  chút đau nhức,  xoa bóp giúp  .”
Nàng bước đến bên cửa sổ,  cửa sổ  đặt một chiếc giường mềm mại.
Nửa   chiếc giường mềm mại,  thể  thấy cây cối xanh um tươi  ở bên ngoài cửa sổ.
Đáng tiếc nàng  hưởng thụ xoa vai đ.ấ.m lưng, chỉ  thể  bò.
Bùi Tri thuận tay đóng cửa , bước đến bên giường cúi , đặt hai tay lên vai lưng của nàng.
Thủ pháp của   nhẹ nhàng, nhưng  thể gãi đúng chỗ ngứa  thả lỏng cơ bắp.
“Không tồi,   luyện qua ?” Lục Kiến Vi vốn dĩ  ôm hy vọng gì, kết quả   ấn đến mơ màng sắp ngủ.
Bùi Tri: “Từng  thấy thủ pháp của thái y.”
“Nhìn qua là  thể nhớ rõ ?”
“Chỉ là mấy kiểu ấn đơn giản.”
Lục Kiến Vi thoải mái nhắm mắt , hỏi: “Chàng tìm   chuyện gì ?”
“Thông phán ở Giang Châu xác thật  qua   thiết với Tống Nhàn, còn phát hiện ở trong nhà  một quyển danh sách tên.”
“Danh sách tên gì?”