“Ngày đó Tạ Đồng Sơ cũng ở đây, ngươi cần gì  bộ  tịch ở đây?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Tạ trưởng lão?” Hách Liên Chinh  về phía Tạ Đồng Sơ, “Tạ trưởng lão  với  ?”
Hôm nay Tiêu Dao Tông gặp  giang hồ hỏi trách, Tạ Đồng Sơ và Doãn Tùy  trưởng lão của tông môn,  thể  tới đại điện dự thính.
Tạ Đồng Sơ  để ý tới .
“Sau khi Tạ  trở tông thì lập tức bế quan.” Doãn Tùy   giải thích một câu.
“Triệu trưởng lão  ?” Hách Liên Chinh  hỏi .
Triệu Hiến đen mặt: “Trừ Tạ Đồng Sơ, ngày đó còn   ít  tử của Tiêu Dao Tông ở đây.”
“Đổ tội đơn giản như ,  sáng suốt đều  thể  ,  khi  tử trở về tông đúng thật  báo với chúng , chỉ là chúng  cho rằng đều là lời đồn cho nên  báo với tông chủ.” Một vị trưởng lão của Tiêu Dao Tông trả lời.
Triệu Hiến: “ là là trợn mắt  dối! Hách Liên Chinh, ngươi nếu  , hôm nay ở đây  bộ  là vì ?”
“Triệu trưởng lão  nên tức giận.” Hách Liên Chinh ung dung : “Ta cũng  hoang mang, chỉ là chư vị nhất định   tông đòi một lời giải thích,  dựa theo lễ tiết của chủ nhà mở tiệc chiêu đãi chư vị,  vấn đề gì ?”
Mọi : “…”
“Tiểu Khách,       nhảm nữa.” Lục Kiến Vi thở dài một  trong lòng.
Tiểu Khách: “Vậy  thẳng  vấn đề .”
“Hách Liên tông chủ, ở trong thư ngươi và Trang Văn Khanh  đề cập tới hơn hai mươi năm  ngươi  từ thủ đoạn bước lên vị trí tông chủ,  đó nuôi dưỡng sát thủ khôi  cổ, ý đồ phá vỡ võ lâm,   ngươi giải thích thế nào?”
Hách Liên Chinh bật : “Lục chưởng quầy,   thư là do  khác  giả. Mọi  đều , Tiêu Dao Tông nghiêm cấm cổ thuật, bởi vì   ghét sâu.”
“Nếu ngươi ghét sâu, vì  còn  ở trong  thể phóng một con sâu?” Lục Kiến Vi nghiền ngẫm , “Hách Liên tông chủ, ngươi yêu thích thật là đặc biệt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-771.html.]
Trong lòng Hách Liên Chinh giật ,  mặt  bộ bình tĩnh: “Lục chưởng quầy, ngươi đang  cái gì?”
“Ta ,   của ngươi  sâu.” Lục Kiến Vi mỉm  hỏi: “Cần  giúp ngươi đem nó mời  ?”
Hách Liên Chinh: “Lục chưởng quầy, lời  cũng  nên  bậy.”
Hắn từng tìm  điều tra,  trận hỗn loạn ở lôi tràng, Lục Kiến Vi đúng thật là đào  cổ trùng ở  đầu Trang Văn Khanh, nhưng   chết, mẫu cổ cũng c.h.ế.t theo, tất nhiên dễ dàng  phát hiện.
Mà con mẫu cổ của tình cổ , còn sống  .
Bởi   thể thấy ,  lẽ Lục Kiến Vi  chút hiểu  về cổ thuật nhưng cũng  thăm dò  năng lực của Cổ Hoàng.
Nếu như  , tại  nàng   xem lôi tràng hỗn loạn?
Nàng đang lừa .
“Ta    bậy.” Giọng điệu của Lục Kiến Vi chắc chắn: “Hách Liên tông chủ  cần xem một chút chứng cứ trong tay   ?”
Nàng cởi túi gấm bên hông xuống, đổ  một con cổ trùng màu vàng kim, lớn bằng hạt mè, ngoan ngoãn  lòng bàn tay của nàng.
“Chứng cứ gì——” Tiếng  đột nhiên im bặt.
Lục Kiến Vi chậm rãi nắm tay, bao lấy cổ trùng trong lòng bàn tay.
“Hách Liên tông chủ chắc là , cổ trùng uống m.á.u của chủ nhân,  chỉ   thể thành lập liên hệ yếu ớt với chủ nhân, còn  thể phản phệ  chủ nhân  lúc chết.”
Nội kình cấp chín từ lòng bàn tay b.ắ.n , mẫu cổ của tình cổ trong nháy mắt hóa thành bột mịn.
Hách Liên Chinh  kịp phản ứng, bỗng dưng phun  một ngụm m.á.u tươi.
Chăn nuôi cổ trùng cũng   là    nguy hiểm, tuy rằng cổ trùng ở trong cơ thể của , giảm bớt nguy hiểm phản phệ nhưng luôn  ngoại lệ.
Tình cổ đúng thật là dùng  , nhưng  phận của Hách Liên Chinh  cho phép  tự  dùng, cũng  thể  võ giả trẻ tuổi  giang hồ đều mê mụi một cái tiền bối như  ?