Lục Kiến Vi: “...”
Vân Mộng Hạ Vũ
Nàng chỉ  qua cái tên đầm lầy Thất Bộ  ở trong sách thuốc, Kim Sí độc hoàng xuất hiện từ đầm lầy Thất Bộ .
Mặc kệ là sách thuốc bên trong hệ thống,  là sách thuốc  đời, thì tin tức liên quan tới đầm lầy Thất Bộ đều cực ít.
Có thể thấy  nơi đây quả thật   lành gì.
Đầm lầy Thất Bộ tên như ý nghĩa, chỉ cần   đầm lầy, trong vòng bảy bước hẳn  c.h.ế.t  nghi ngờ.
Thế nhân   ít về tình huống bên trong đầm lầy.
Cũng bởi vì Kim Sí độc hoàng  thể bay, nên mới dễ dàng   bên ngoài đầm lầy trông thấy, cũng bắt  nên mới  cơ hội ghi chép trong sách.
Bên trong đầm lầy Thất Bộ  Địa Liên   cũng còn  .
Trước đó Bùi Tri  từng , đầm lầy Thất Bộ xuất hiện Địa Liên, đây là thông tin mà thái y trị liệu năm đó cho  khi gặp  kỳ ngộ  cho  , lúc  thái y cũng chỉ vội vàng  liếc qua một chút, rốt cuộc đồ vật bên trong đầm lầy   Địa Liên   thì  cũng  xác định.
 hệ thống sách thuốc  ghi chép tương quan,  đời cũng  phương thuốc sinh tức Địa Liên, chứng tỏ Địa Liên  từng thành công thành một vị thuốc.
Cho nên Địa Liên nhất định là một tồn tại  thật, chỉ là quá mức hiếm thấy nên     thôi.
"Ngươi  mới  cái gì?” Từ Tam Tác khiếp sợ  thôi, hỏi  hầu nhỏ: “Ngươi  nàng là Võ Vương cấp mấy?”
"Chín, cấp chín.”
Từ Tam Tác: “...”
Hắn vốn cho rằng hai   nhiều nhất cũng chỉ là cấp bảy đỉnh phong, đột nhiên   cấp chín,  chỉ cảm thấy  thể tưởng tượng .
Hắn chỉ  Bùi Tri: "Đừng  là tiểu tử ngươi cũng là cấp chín đấy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-822.html.]
Bùi Tri lắc đầu.
"Vậy thì còn , còn , nếu  trái tim của tiểu lão nhân đây sắp nhảy  ngoài .” Từ Tam Tác vỗ n.g.ự.c một cái,   về phía Lục Kiến Vi: “Bây giờ   tin tưởng sư môn của ngươi  giống bình thường,  thuật rèn đúc cao siêu như thế cũng là .  mà...”
Lục Kiến Vi nhướng mày: " mà cái gì?”
"Nếu mà các ngươi cứ khăng khăng  đầm lầy Thất Bộ như ,  cũng  ngăn , nhưng  khi , ngươi  thể thoáng tiết lộ một chút  , thanh bảo đao  là do vị đại sư nào tạo , tiểu lão nhân nhất định  tự   bái phỏng."
"Không thể.” Lục Kiến Vi vô tình lắc đầu.
"Quá hẹp hòi!” Hai tay Từ Tam Tác ôm ngực, tức giận    ghế, rượu cũng  thiết uống.
Cửu Nghi  khỏi chê  : "Ngươi  bao nhiêu tuổi rồi,  còn giận dỗi với  trẻ tuổi  gì? Người trẻ tuổi lòng mang nhiệt huyết,  xông xáo một phen là chuyện  bình thường, nếu hai  họ   ,  thì ngươi  những chuyện   cho bọn họ, tránh cho bọn họ mù quáng  ,   chịu một  thương tích.”
"Hừ! Không  lời  già , ăn thiệt thòi ở  mắt.”
"Lục chưởng quầy,   hai  các ngươi  đầm lầy Thất Bộ để  chuyện gì?” Vẻ mặt Cửu nghi ôn hòa : "Khi  còn trẻ cũng cùng  khác kết bạn  , ỷ  võ công cao của ,  xông  tìm hiểu xem đến tột cùng là gì, ai ngờ thiếu chút nữa thi cốt vô tồn. Nếu  quan trọng thì đừng đặt chân  là  nhất.”
Lục Kiến Vi  thẳng: "Tìm Địa Liên, cứu .”
"Địa Liên là cái gì?” Hai  hầu nhỏ thắc mắc.
Từ Tam Tác nhớ  một chút, : "Tiểu lão nhân cũng  từng  qua. Các ngươi     lừa chứ?”
"Ngược lại,  thật   từng  .” Cửu Nghi đong đưa quạt lông: “Chỉ là đầm lầy Thất Bộ thật sự  vật  ?”
Lục Kiến Vi: "Không rõ ràng lắm, chúng  chỉ  thử vận khí thôi.”
"Rốt cuộc Địa Liên là cái gì? Làm    thể cứu ?” Từ Tam Tác hỏi.
Cửu Nghi: "Là một loại dược liệu,  thể củng cố kinh mạch.”
"Cư sĩ bác học.” Lục Kiến Vi khen một câu.