“Chưởng quầy!” Tiết Quan Hà rửa chén xong   lời , tức giận từ phòng bếp chạy : “Bọn họ khinh  quá đáng!”
Nhạc Thù siết chặt nắm đấm,  mặt tràn ngập áy náy.
Việc  đều do  mà , nếu   thể tìm  tàng bảo đồ, trực tiếp giao cho bọn chúng thì  .
Lục Kiến Vi  khẽ.
“Đừng nóng vội, bọn chuột nhắt chỉ dám ở ngoài cửa kêu gào, ngươi xem bọn chúng  dám bước  một bước?”
Luận cãi  nàng  thua bao giờ.
Hai tên  chắc hẳn lo lắng bên trong khách điếm  bố trí kỳ môn bẫy rập,  dám lấy  mạo hiểm.
Hèn nhát.
Tiết Quan Hà gật đầu: “Cũng đúng, chỉ dám ở ngoài kêu gào, còn mặt dày    hổ  lĩnh giáo, quả nhiên  cũng như tên, da mặt dày như tường thành.”
Những  còn : Không hổ là sư đồ, miệng lưỡi sắc bén như .
Hai tên ngoài cửa giận dữ.
“Bát Phương khách điếm  bằng gọi là giả thần giả quỷ khách điếm, chỉ  giả thần giả quỷ gạt   ngu xuẩn,  lừa  Hắc Phong Bảo chúng !”
“Ca,  bằng một mồi lửa đốt sạch chỗ , xem bọn chúng còn rụt cổ  !”
“Ý kiến !”
Nụ  Lục Kiến Vi chợt tắt, đáy mắt sinh  lạnh lẽo.
“Yến Phi Tàng, ngươi   luyện đao ?”
Yến Phi Tàng vốn là  hiếu chiến, sớm   nhịn ,   trường đao  khỏi vỏ, cả  phi  vượt tường.
Kinh nghiệm thực chiến của  phong phú, mũi đao xé rách trời cao, như rồng ngâm hổ gầm đánh về phía hai   Hắc Phong Bảo  ở góc tây bắc.
Lấy một địch hai,  những  rơi  thế hạ phong mà ngược  càng thêm cuồng ngạo.
Trường đao tách bọn chúng , đao quang và phác đao tương kích phát  tiếng vang nặng nề, nội lực võ sư cấp sáu mạnh mẽ tản phát khiến cát vàng xung quanh bay mịt mù, nhưng khi chạm  khách điếm  hóa thành hư vô.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Kinh Đào thức thứ ba - Lăng Vân Trảm Lãng!”
Khí thế quanh  Yến Phi Tàng đại trướng, đường đao thô sơ từ giữa  trung c.h.é.m xuống, thế như sấm đánh, đao quang như mặt trời giữa trời bổ xuống phía   Hắc gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-91.html.]
Hắc Hậu nâng đao đón công kích, giọng ồm ồm như chuông đồng: “ lúc lắm!”
“Không hổ là giang hồ  nhất đao khách.” Hắc Trọng hai tay nắm chùy,  điên cuồng nhắm  giữa lưng Yến Phi Tàng.
Một chọi hai, tình cảnh Yến Phi Tàng  .
Kim Phá Tiêu gấp gáp : “Ta  trợ giúp Yến !”
“Kim .” Ôn Trứ Chi gọi : “Trận chiến giữa võ sư cấp sáu ngươi  thể tham dự.”
Kim Phá Tiêu chỉ mới cấp năm, chỉ riêng nội lực cấp sáu cũng đủ đả thương .
“Yến  tuy mạnh nhưng hai   Hắc gia cũng  thể khinh thường,  lấy một địch hai nếu cứ tiếp tục chỉ sợ…”
Ôn Trứ Chi  : “Hắn vẫn luôn tìm cơ hội đột phá đao pháp, cơ hội  mắt   phù hợp.”
Kim Phá Tiêu   đành cố nén lo lắng.
“Được,   đợi. Lục chưởng…. Lục chưởng quầy ?”
Mọi  lúc  mới kinh ngạc nhận  Lục Kiến Vi  thấy !
Ngụy Liễu đúng lúc lên tiếng: “Lục tỷ tỷ lên lầu ba.”
“ , chỗ càng cao  càng rõ.” Kim Phá Tiêu vung tay lên : “Chúng  cũng lên lầu .”
“Công tử nhà ……”
Không đợi A Nại  xong Kim Phá Tiêu  trực tiếp xách xe lăn dẫn  lên hành lang lầu hai.
Ôn Trứ Chi: “……”
“Lên  đấy thôi, hắc, đúng là  rõ thật.” Kim Phá Tiêu phóng mắt  ngoài viện, trông thấy Yến Phi Tàng vẫn còn sung sức, trong lòng cũng dần  định đôi chút.
Mọi  tụ tập  lầu hai, ngưng thần chuyên chú theo dõi.
Khó khăn lắm mới xem  võ sư cấp sáu đối chiến, huống hồ còn là trận chiến một địch hai đầy kịch liệt?
Lục Kiến Vi dựa  lan can lầu ba  xem.
Tu tập Vô Danh công pháp càng lâu nàng càng phát hiện  nhiều điều huyền diệu bên trong. Lĩnh hội càng nhiều càng  thể lý giải các loại võ kỹ.
Nàng  chỉ   thể dễ dàng   sơ hở  khác mà còn  thể dựa  trực giác phán đoán  nên dùng võ kỹ nào mới  thể phát huy tối đa uy lực khi chiến đấu.
Huynh  Hắc Phong Bảo đều tu luyện vũ khí lớn, uy lực quả thực mạnh mẽ, nhưng theo nàng thì sơ hở cũng nhiều như mắt rổ tre đan.