Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 126

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:42:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Oản Oản đặt chiếc mã xa nhỏ tay tiểu tử: "Nương chẳng đùa nghịch , nương chỉ đang nghĩ tới những điều khác mà thôi."

"Nương xong các món điểm tâm , Đoàn Đoàn mau nếm thử xem nào."

Nghe thấy điểm tâm, đôi mắt tiểu tử sáng bừng, kéo ống tay áo của Giang Oản Oản, hăm hở hỏi: "Là món gì nương?"

Giang Oản Oản đưa bánh bí đỏ, bánh khoai lang, đậu phộng tẩm gia vị cho tiểu tử một ít, thạch trái cây còn chờ đông nên thể đưa cho bé: "Mau ăn !"

Đoàn Đoàn từng nếm qua bánh bí đỏ, nhưng tiểu tử càng hứng thú hơn với đậu phộng tẩm vị. Cậu bé cho một hạt đậu phộng miệng nhấm nháp, hai mắt sáng bừng: "Nương, thứ là gì ạ? Thật là mỹ vị! Vừa thơm giòn!"

"Là đậu phộng mà hôm đó gia gia nãi nãi ban cho chúng đó."

"Hả?" Đoàn Đoàn kinh ngạc mở to hai mắt, loại đậu phộng nó mới chỉ ăn vài hạt chẳng động đũa, nhạt nhẽo vô vị, thế mà đậu phộng do nương nó ngon tuyệt trần!

Giang Oản Oản cạnh tiểu tử, con cùng dùng một bát đậu phộng nhỏ, Tần Tĩnh Trì bước : "Đại Ngưu ca nhắn chúng nên sang sớm một chút, tẩu tử sắp sửa bữa tối xong xuôi ."

Giang Oản Oản gật đầu, Đoàn Đoàn đưa bát đậu phộng đến mặt Tần Tĩnh Trì: "Phụ , phụ dùng đậu phộng , do nương đấy, thơm giòn, mỹ vị vô cùng!"

Tần Tĩnh Trì vuốt đầu tiểu tử, bốc một ít đậu phộng trong bát ăn từng hạt một. Giang Oản Oản thấy ăn một cách ngon lành, bèn hỏi: "Chàng thấy ?"

"Ngon miệng lắm, thơm lừng!"

Giang Oản Oản mỉm : "Vậy sẽ nhiều hơn, lúc nhàn rỗi, hai cha con thể dùng quà vặt?"

Làm Tần Tĩnh Trì thể ưng thuận, vội vàng gật đầu lia lịa. Tiểu Đoàn Đoàn cũng học theo phụ , trịnh trọng gật đầu.

"Mọi thứ sẵn sàng chứ? Chúng thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-126.html.]

Giang Oản Oản lắc đầu: "Xin hãy khoan."

Nói đoạn, nàng dậy chỗ cửa sổ lấy thạch trái cây . Vén tấm màng che phủ, nước quýt và nước nho bên trong đông thành những khối thạch trái cây trong veo, lấp lánh, còn thể trông thấy cả múi quýt cùng nho xanh ẩn hiện bên trong, thật mắt vô cùng.

Vốn dĩ Tần Tĩnh Trì và Đoàn Đoàn chỉ tò mò tiến gần xem xét, nhưng chợt trông thấy thạch trái cây bên trong, hai đều kinh ngạc trừng lớn mắt .

Giang Oản Oản khỏi bật thành tiếng, quả nhiên là cha con, vẻ mặt giống hệt .

"Đây là vật gì ? Có thể dùng thực phẩm chăng?"

"Nương, thật mắt ! Là món đồ chơi chăng? đựng trong bát nương? Bên trong còn cả quýt cùng nho nữa kìa."

Đoàn Đoàn gãi đầu, chẳng tài nào nghĩ .

Giang Oản Oản lấy chiếc giỏ tre mấy hôm phụ Tần đan cho. Chiếc giỏ tre khéo léo đan thành hai tầng, vặn đủ để đựng những bát thạch trái cây. Nàng đặt một bát thạch trái cây giỏ, còn dư vài bát.

Nàng để một bát thạch quýt và một bát thạch nho đưa cho hai cha con, còn thì cất lên giá bếp. Nàng trao thìa cho Đoàn Đoàn, dặn dò: "Đương nhiên là để ăn , cái gọi là thạch trái cây, mau nếm thử xem nào! nếu no bụng vì món mà lát nữa còn tới nhà dùng bữa, đến lúc đó mà chẳng thể dùng bữa thịnh soạn mà chuẩn thì sẽ thật thất lễ bao."

Đoàn Đoàn nhanh chóng nhận lấy cái thìa, đầu tiên múc một muỗng đầy đưa cho Giang Oản Oản, múc một muỗng đầy đưa cho Tần Tĩnh Trì, đó tiểu tử mới tự nếm thử một muỗng.

Miếng thạch trái cây miệng, ăn mát lạnh sảng khoái, dai mềm, dẻo quánh, còn thể ăn thịt quả ngọt thanh bên trong. Đoàn Đoàn vô cùng thích thú: "A! Nương, thứ mỹ vị quá chừng!"

Giang Oản Oản thấy tiểu tử ăn ngon lành, cũng chẳng buồn sửa cho bé rằng đây là thạch trái cây, chứ chẳng trái cây đơn thuần.

Mèo Dịch Truyện

Ngay cả Tần Tĩnh Trì là mấy ưa vị ngọt cũng ăn liền vài muỗng: "Nếu món thạch trái cây lạnh hơn một chút thì ăn sẽ càng thêm phần mỹ vị."

"Chờ đến mùa đông thì sẽ chế biến thêm chút thạch ướp lạnh, cũng chẳng lo hư hỏng."

Loading...