Trên trâm cài tóc vài đóa hoa lan nho nhỏ điêu khắc sống động. Đôi mắt của Lý Tuyết Trân sáng bừng như trời, nàng nhận lấy, tay ngừng vuốt ve trâm cài. Tuy chẳng vật quý hiếm, song nàng yêu thích đến mức nỡ rời tay. Nàng nhẹ giọng : "Cảm ơn, ... Rất thích."
Mắt thấy sắp tới chỗ quầy hàng, Tần Tĩnh Nghiễn nàng khẽ : "Vậy... Ta và tẩu tử về đây."
Khi thấy sắp , Lý Tuyết Trân gắng sức nắm chặt chiếc hầu bao giấu trong tay áo. Nàng nhanh chóng lấy , đặt tay tức tốc kéo Tiểu Ngọc vội vã rời .
Tần Tĩnh Nghiễn ngơ ngẩn dõi theo bóng lưng nàng, mãi đến khi cả hai khuất dạng nơi khúc quanh, mới vô thức cúi đầu chiếc hầu bao trong tay. Hầu bao màu xanh biếc, thêu những ngọn tre thanh nhã, thậm chí còn phảng phất mùi hương thoang thoảng.
Tần Tĩnh Nghiễn vuốt ve ngọn tre xanh đó, ánh mắt ngập tràn niềm hoan hỉ.
Giang Oản Oản thấy vẻ mặt vui vẻ của , nàng khẽ ho nhẹ một tiếng: "Khụ... Chúng ."
Tần Tĩnh Nghiễn tẩu tử đang trêu chọc , gương mặt y ửng đỏ, vội vàng nhét hầu bao n.g.ự.c áo: "Khụ khụ... Tẩu tử, ... chúng thôi."
Khi về đến phủ, Đoàn Đoàn, Cẩu Đản cùng Nhị Oa đang trong sân, dùng bánh quy mà Giang Oản Oản từ hôm qua.
Tần Tĩnh Nghiễn thu dọn đồ đạc xe thồ, còn Giang Oản Oản bước tới, xoa đầu ba tiểu hài tử. Nàng trông thấy Cẩu Đản và Nhị Oa đang thưởng thức bánh quy ngon lành thì hỏi: "Sao nào, bánh quy thẩm thẩm hợp khẩu vị ?"
"Ngon lắm ạ!"
Mèo Dịch Truyện
"Ngon ạ!" Nhị Oa vẫn còn nhai bánh quy nên rõ lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-137.html.]
Đoàn Đoàn kéo tay nàng, chỉ chiếc mâm sắt cùng cối xay đá ở một góc khuất, ngẩng đầu hỏi nàng: "Nương ơi! Kia là vật gì ạ? Cha nó thể món ngon, quả là thật ư?"
Giang Oản Oản khẽ véo mũi nhỏ của nó: " ! Lát nữa nương sẽ dùng nó để món ngon cho Đoàn Đoàn nhà thưởng thức!"
Tần Tĩnh Trì từ xưởng mộc bước , trông thấy nàng trở về thì cũng vội vã tiến tới, chỉ cối xay đá hỏi: "Lát nữa sẽ bắt tay ư?"
"Vâng, dù cũng nhàn rỗi, xong tối nay chúng thể nếm thử."
Đáng tiếc, hôm nay Cẩu Đản và Nhị Oa về sớm, e là cơ hội thưởng thức đậu phụ .
Phụ và mẫu Tần gia từ cố trạch trở về khi cho heo ăn, cả hai cùng đến giúp rửa sạch chiếc cối xay đá.
Giang Oản Oản đặt thùng đậu nành lớn ngâm từ sáng bên cạnh cối xay đá. Trong khi Tần Tĩnh Trì đẩy cối xay đá, nàng múc từng thìa đậu nành lẫn nước cho miệng cối. Theo sự chuyển động của nó, dịch sữa đậu nành trắng ngà từ từ chảy từ miệng cối, chẳng mấy chốc tràn đầy một thùng lớn.
Mọi trông thấy dịch sữa đậu nành chảy , ai nấy đều vô cùng kinh ngạc, ngờ những hạt đậu nành thể cho loại dịch trắng ngà, mịn màng đến thế. Bấy giờ, họ cũng bắt đầu tin rằng Giang Oản Oản thể một món ngon kỳ lạ.
Tần mẫu quan sát một hồi lâu liền hiểu cách , Giang Oản Oản lập tức đưa thìa gỗ cho bà: "Mẫu , cứ bỏ thêm đậu nành ạ, con sẽ đem thùng sữa đậu nành bếp đun."
Ngoài sân, đậu nành vẫn đang xay, còn trong bếp, hương thơm nồng nàn của đậu liên tục lan tỏa khắp nơi. Giang Oản Oản lọc bã đậu xong xuôi, liền bắt đầu cho thêm nước chát. Trong quá trình cho nước chát , nàng từ từ khuấy sữa đậu nành để tạo nên hỗn hợp hòa quyện giữa sữa đậu nành và nước chát.
Trong lúc khuấy đều, từng mảng tào phớ dần dần nổi lên. Giang Oản Oản nuốt nước miếng, múc miếng tào phớ non mịn chiếc chậu gỗ nhỏ.
Qua gần nửa canh giờ, đậu phụ dần đông : "Tĩnh Trì! Chàng mau giúp cho đậu phụ trong nồi khuôn ép đậu !"