Đôi phu thê Lý Quý đậu phụ là món gì, nhưng mùi thơm khiến lòng thèm thuồng, bèn chẳng dò hỏi thêm. Còn Tiểu Bảo trong sân từ lâu, bé đang thưởng thức miếng đậu phụ do Đoàn Đoàn ca ca thổi nguội cho.
Cậu bé ăn ngon đến mức nheo mắt , vô cùng hưởng thụ.
Giang Oản Oản thấy phu thê họ thì vội vàng lấy bát và đũa , đó còn giúp hai gắp mấy miếng đậu phụ còn nóng hổi bát.
Hai vẫn còn ngượng nghịu, nhưng điều thể kìm nổi hương vị mỹ vị mắt. Đến khi hồn thì bát đũa tay, mà món ngon cũng miệng, cả hai ăn ngon lành.
Hai từng nếm qua món ngon như , hơn nữa dường như đậu phụ còn nóng khiến hương vị thơm ngon cay nồng như khuếch đại gấp bội, thậm chí còn cảm thấy tuyệt vời hơn cả yến tiệc mấy ngày .
"Ngon quá!"
"Oản Oản, tài nghệ bếp núc của quả là khéo léo!"
" mà đây là loại thịt gì ? Sao mềm đến thế? Hình như còn giống món trứng hấp mà dạy đó." Lý Thị ăn đậu phụ hồ nghi hỏi.
Mấy thấy câu hỏi của nàng thì đều bật thành tiếng. Đoàn Đoàn thốt nhiên buột miệng : "Bá nương, đây là đậu phụ chứ là thịt ạ."
Mèo Dịch Truyện
Giang Oản Oản xoa đầu nhi tử, bổ sung thêm: "Cái từ đậu nành ạ."
"Ồ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-141.html.]
"Hả?"
Đôi phu thê Lý Quý ngạc nhiên đến nỗi trợn tròn mắt, trong lòng khỏi cảm thấy khó tin.
Bọn họ thật sự thể nào nghĩ tại những con cá tanh tưởi thể biến thành mùi thơm ngào ngạt. Sau khi Giang Oản Oản giải thích, ít nhiều gì bọn họ cũng phần nào hiểu . miếng đậu phụ non mềm thì liên hệ gì với những hạt đậu cứng nhắc chứ!
Đoàn Đoàn thấy dáng vẻ kinh ngạc của hai họ, bé che miệng trộm. Còn Tiểu Bảo đang ăn đậu phụ thơm ngon thì ngây ngô Đoàn Đoàn ca ca bật , cũng theo.
Đôi phu thê Lý Quý thấy tiếng giòn giã của Tiểu Bảo, bấy giờ mới sực tỉnh. Bọn họ những miếng đậu phụ từ hạt đậu, quá trình chắc chắn chẳng hề đơn giản, lẽ còn là bí quyết riêng của nhà , bởi cả hai liền thức thời dò hỏi thêm.
Một chảo đậu phụ chiên sốt cay nhanh chóng dọn sạch. Lúc , Giang Oản Oản lấy thêm hai dải đậu phụ vuông vức , cắt thành từng miếng tiếp tục chiên vàng.
Đôi phu thê Lý Quý trông thấy những miếng đậu phụ ban sơ trắng như tuyết, nội tâm bỗng chốc dâng trào, cả hai đều cảm thán thật thần kỳ, nào ngờ những hạt đậu vàng ố tầm thường thể biến thành những miếng đậu phụ trắng nõn nà , há chẳng khiến lòng kích động ?
Chẳng bao lâu, mùi thơm nức của chảo đậu phụ chiên sốt cay bắt đầu lan tỏa khắp chốn. Đôi phu thê cũng chẳng còn bận tâm đến điều chi khác, vội vã cầm bát đũa lên mà dùng bữa.
Giang Oản Oản tụ tập dùng bữa đậu phụ chiên sốt cay trong sân, cảm thấy vô cùng vui vẻ. Nàng nghĩ, nếu thời gian thêm món nướng để thưởng thức, e rằng hương vị sẽ còn tuyệt hảo hơn.
Cả nhà Lý Quý khi no nê bụng với đậu phụ thì trở về nhà. Giang Oản Oản còn đưa thêm cho bọn họ mấy miếng đậu phụ mang về, dùng đậu phụ để nấu canh cũng chẳng tồi chút nào.
Bởi vì quá nhiều đậu phụ, nếu để vài ngày nữa mới mang bán thì sẽ còn giữ độ tươi ngon. Vì , Giang Oản Oản dặn Tần Tĩnh Trì mang tặng vài miếng cho Cẩu Đản và Nhị Oa.
Mấy ngày nay, cả nhà dùng bữa với vô vàn món từ đậu phụ: nào canh đậu phụ cá diếc, nào đậu phụ Tứ Xuyên, nào đậu phụ nấu cải thảo. Dẫu tất cả đều từ một nguyên liệu nhưng hương vị thiên biến vạn hóa, nên vẫn chẳng hề thấy ngán chút nào.