Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 19

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:39:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Y cầm một quả mận cho trong miệng, vị giòn ngọt thanh mát. Đoàn Đoàn thưởng thức đến độ hai mắt híp thỏa mãn: "Nương ơi, ngọt quá chừng! Nương cũng dùng thử ạ!" Nói xong, y cầm một quả mận khác, đưa lên miệng Giang Oản Oản mời nàng dùng.

Giang Oản Oản xoa đầu y, khi nuốt trọn miếng mận trong miệng, kìm mà hôn lên bảo bối bé nhỏ đang trong lòng .

Tần Tĩnh Nghiễn ngẩn ngơ cảnh tượng mắt, tự hỏi: "Từ bao giờ tẩu nương của đối đãi tử tế với Kỳ An đến thế?" Hắn đưa mắt đại ca , chỉ thấy Tần Tĩnh Trì vẫn giữ vẻ tự nhiên, chẳng mảy may tỏ vẻ kinh ngạc.

Giang Oản Oản thấy Tần Tĩnh Nghiễn ngẩn , nàng mỉm với , cất lời: "Đệ , mau nếm thử , quả tươi hôm nay chúng hái đều ngọt lịm cả đó!"

"Dạ? À... Vâng, đa tạ tẩu nương!"

Tần Tĩnh Trì trông thấy vẻ ngây ngốc của , cơn giận trỗi dậy. Hắn hít một thật sâu, cố đè nén lửa giận trong lòng, đoạn mới sang với Tần Tĩnh Nghiễn: "Đệ đến học đường, định chi?"

Tần Tĩnh Nghiễn đang ăn mận, đại ca , ngơ ngác ngước .

Tần Tĩnh Trì thấy dáng vẻ , chỉ đành bất lực lắc đầu, thở dài tiếc nuối cho : "Đệ như , thì cứ theo ý !"

Tần Tĩnh Nghiễn buông quả mận khỏi tay, cúi đầu, trong lòng ấm ức cảm thấy bất lực. Hắn thực kẻ hiếu học, nhưng vô cùng áy náy với đại ca , đại ca luôn hết mực đối đãi tử tế với . Dù Kỳ An và ở riêng, nhưng mỗi bận về, đều dành cho chút tiền để mua bút mực.

Hắn suy nghĩ hồi lâu, cũng chẳng gì: "Đại ca, xin ."

Tần Tĩnh Trì thở dài: "Thôi , đây là lựa chọn của , nhưng cần suy xét thật kỹ xem sẽ gì, tuổi mười sáu cũng xem là lớn ."

Tần Tĩnh Nghiễn ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, rõ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-19.html.]

Mèo Dịch Truyện

Đoàn Đoàn phụ , tiểu thúc thúc, đó y cất lời như một tiểu lão nhân: "Phụ , phụ đừng giận, tiểu thúc thúc đến học đường, cứ để Đoàn Đoàn , Đoàn Đoàn học!"

Tần Tĩnh Trì đôi mắt to tròn của y, dáng vẻ hoạt bát đáng yêu khiến cơn tức giận trong lòng lập tức tan biến. Hắn bế nhi tử lên, hôn hít mấy cái thật kêu.

"Được lắm! Mai , phụ sẽ cho Đoàn Đoàn nhà chúng nhập học, chúng chớ học theo tiểu thúc thúc nhé, cố gắng thi đỗ Trạng nguyên!"

Đoàn Đoàn ghé sát phụ , đôi mắt nhỏ cong cong như vành trăng khuyết, hân hoan đáp: "Vâng! Đoàn Đoàn nhất định sẽ đỗ!"

Giang Oản Oản thấy hai chơi đùa cùng Đoàn Đoàn, nàng mỉm : "Vậy xin bếp . Các ngươi hãy bớt chút hoa quả , kẻo lát nữa sẽ chẳng còn bụng mà dùng bữa."

Dứt lời, nàng khẽ thơm lên má Đoàn Đoàn một cái: "Đoàn Đoàn chơi với phụ và tiểu thúc thúc nhé, nương sẽ mau chóng nấu xong bữa!"

"Vâng ạ!"

Đoàn Đoàn thấy nương sắp bếp, bé lập tức bỏ trái cây trong tay xuống, cái đầu nhỏ xíu ghé sát tai tiểu thúc thúc: "Tiểu thúc thúc! Tiểu thúc thúc! Thúc đừng ăn hoa quả nữa, nương nấu cơm mỹ vị lắm đó, kẻo lát nữa thúc sẽ chẳng còn bụng mà dùng bữa ."

Tần Tĩnh Nghiễn thơm mạnh lên má bé một cái, gật đầu: "Được! Tiểu thúc thúc ăn nữa."

Giang Oản Oản bước phòng bếp, nàng bắc nồi cơm lên bếp lửa, đoạn bắt đầu gia công những con tôm tươi rói. Sau khi rửa tôm sạch sẽ trong mộc chậu, nàng xử lý chỉ tôm đặt sang một bên.

Vốn dĩ nhiều tôm, nhưng nghĩ hôm nay trong nhà thêm một vị khách dùng bữa, vì nàng nghĩ vẫn nên thêm một món nữa thì hơn. Nàng nạo vỏ khoai tây thái sợi, thái hành, gừng, tỏi, ớt để sẵn một bên. Cuối cùng, rửa sạch rau xanh là thể bắt đầu lo liệu bữa ăn!

Nguyên liệu gần như chuẩn xong, Giang Oản Oản tới bếp lửa bên cạnh, mở nắp nồi lên, món cơm gạo lứt trong nồi tỏa hương gạo ngào ngạt. Sau đó nàng xới cơm một chiếc mộc chậu nhỏ. Rửa sạch nồi là thể bắt đầu xào rau.

Loading...