Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 190

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:43:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi kiêu căng khoe khoang, ai nấy đều xoa xoa hai bàn tay: "Huynh còn dám khoe khoang? Chẳng sợ đòn roi ?"

"Đại Trụ, thảm đó."

Thấy tình thế chẳng chút nào, Trương Đại Trụ vội vã co chân bỏ chạy. Một đám khác cũng ráo riết đuổi theo , nhanh chóng khuất dạng nơi góc phố.

Tiễn xong tốp khách cuối cùng về, Giang Oản Oản cùng Tần phụ, Tần mẫu dọn dẹp sơ qua nhà bếp, định bụng về nhà.

Trầm ngâm giây lát, Giang Oản Oản bước khỏi bếp, với Tần Tĩnh Trì đang lau dọn sàn: "Tĩnh Trì, cùng phụ dọn dẹp xong xuôi thì hãy nghỉ chốc lát. Ta cùng nương sẽ đến tiệm vải, mua vài thước vải và bông để may cho vài bộ y phục dày dặn."

"Được, hãy sớm về sớm nhé."

Giang Oản Oản tháo chiếc tạp dề xuống vọng tiếng trong bếp: "Nương, chúng thôi."

Tần mẫu nàng gọi, vội vàng lau bàn tay ướt đẫm lên chiếc tạp dề: "Nương tới đây!"

Hai bước tiệm vải, Tần mẫu sờ một tấm vải xanh lam nhạt, : "Oản Oản , mua tấm vải về, may y phục cho Tĩnh Trì và A Nghiễn con."

Giang Oản Oản nhẹ nhàng vuốt ve tấm vải, cảm thấy vô cùng mềm mại, thoải mái, liền gật đầu ưng thuận: "Được ạ."

Sau đó chỉ tấm vải màu xanh thẫm bên cạnh, : "Nương, mua cuộn về may cho phụ ạ."

"Được, nương sẽ theo lời con."

"Nương , nương ưng màu nào? Tấm vải màu xanh lục thì ạ?"

Tần mẫu vuốt vuốt tấm vải: "Màu chói mắt, nương tuổi cao ."

Giang Oản Oản : "Đâu chứ, giờ đây nương càng ngày càng trẻ trung, rạng rỡ, mặc nhất định sẽ vô cùng!"

Trước đây Tần mẫu ốm yếu gầy gò, bây giờ lẽ ăn uống hơn nên trở nên đầy đặn, hồng hào hơn, cũng chẳng còn già nua như đây nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-190.html.]

Tần mẫu con dâu khen ngợi, lòng khẽ dâng chút ngượng ngùng.

"Vậy... thì mua vài thước ."

"Vâng ạ!"

Tần mẫu đảo mắt quanh quất, chợt chỉ một cuộn vải gấm màu lam băng treo tường, vui vẻ : "Oản Oản, con xem, tấm vải quả thực mắt, thành y phục cho con nhất định sẽ tuyệt mỹ bao!"

Giang Oản Oản liếc đôi chút, dẫu cảm thấy màu sắc quả thực , song nàng vẫn từ chối khéo: "Y phục của con nhiều , cần mua thêm vải về may nữa nương."

Tần mẫu nắm lấy tay nàng, khẽ trừng mắt : "Y phục của con đều đủ dày, thể mua cho ? Nghe lời nương, mua tấm con."

Tần mẫu tấm vải, càng càng ưng ý. Tức phụ nhà bà xinh như , mặc y phục màu , nhất định sẽ càng thêm rạng rỡ muôn phần!

Chọn xong vải cho lớn, Tần mẫu khẽ nhíu mày: "Oản Oản , con xem chúng mua loại nào cho tôn nhi ngoan đây?"

Giang Oản Oản khẽ một tiếng, trong lòng bất đắc dĩ. Quần áo mới của Đoàn Đoàn nhà nàng dạo chẳng thiếu thốn gì, vốn cần mua thêm, nhưng nghĩ , nhà chỉ một tiểu bảo bối ngoan ngoãn nhường , lẽ dĩ nhiên đáng hưởng những thứ nhất!

Mèo Dịch Truyện

Sau khi cẩn thận lựa chọn thêm đôi chút, nhận thấy tìm thấy hoa văn nào quá đặc sắc, mỹ lệ, Giang Oản Oản trầm ngâm chốc lát cất lời: "Nương, quần áo của Đoàn Đoàn dùng tấm vải màu lam băng của , đủ cho hai mẫu tử chúng dùng."

Tần mẫu gật đầu: "Cũng hợp lý."

Nhận thấy loại lông chuyên dùng may áo khoác ngoài, hai mua thêm một phần nhỏ mới thanh toán để trở về cửa tiệm.

Trở cửa tiệm, Tần Tĩnh Trì và những khác thu dọn đấy: "Tĩnh Trì, chúng trở về thôi, bằng Đoàn Đoàn e sẽ loạn mất. Sáng nay, tiểu tử còn nắm tay lẩm bẩm hồi lâu, dặn dò chúng nhất định về sớm đón nó về."

Tần Tĩnh Trì : "Nàng yên tâm, tiểu tử nhà , nàng còn hiểu rõ ư? Hẳn đang vui đùa cùng Cẩu Đản đó thôi."

Cả nhà trò chuyện , bước khỏi cửa tiệm, nào , từ đằng xa, hai thiếu nữ trẻ tuổi đang trố mắt kinh ngạc dõi theo bóng họ.

Giang Ngọc Phương nắm c.h.ặ.t t.a.y Giang Ngọc Mai: "Tỷ tỷ, chẳng Giang Oản Oản ư?"

Giang Ngọc Mai dường như là : "Dường như là ! Nàng chẳng gả cho một thợ mộc nghèo khó ? Làm thể mở cửa tiệm như ?"

Loading...