Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 215

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:43:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi ăn cơm xong, Lâm Giang và Lâm Lộ định về nhà, vặn tiện đường đưa Tần phụ và Tần mẫu về.

Giang Oản Oản phòng bếp, nàng bưng phần đồ ăn riêng dành cho Tần Tĩnh Nghiễn , sờ bát, vẫn còn ấm nóng.

Giang Oản Oản lấy một cái rổ nhỏ, đặt thức ăn trong, đó mới khỏi phòng bếp, đưa rổ cho Tần mẫu và : "Nương, cơm và đồ ăn vẫn còn nóng hổi đó ạ, khi về cần hâm nữa. Nương và cha mau mang về cho A Nghiễn ăn khi còn nóng ."

Mèo Dịch Truyện

Tần mẫu nhận lấy cái rổ đáp: "Được, Oản Oản , và cha con về với Lâm Lộ và Lâm Giang nhé."

Đi vài bước, bà bỗng nghĩ điều gì, Tần mẫu dừng chân, xoay : " , bông và vải con mua đặt ở nhà cũ, may đúng như lời con dặn đó."

Giang Oản Oản gật đầu: "Vâng ạ, con ."

"À, , ngày mai cha nương chẳng cần cùng chúng con lên huyện , dù cũng Lâm Lộ và Lâm Giang, hai vốn nhanh nhẹn, vả cũng chẳng mấy bận rộn."

"Được, nương , thể ở nhà thêm một cái đệm."

Bởi vì mua tôm cua từ Hoàng Hữu Tài nên ngày hôm , Tưởng Đại Hải liền mang tới cho Giang Oản Oản.

"Tĩnh Trì, , chẳng nhị vị dặn bắt nhiều thêm , song sức một khó lòng chu . Thế nên nhờ các hộ gia đình thường xuyên khơi trong thôn thu mua giúp, nay tranh thủ mang tới đây!"

Giang Oản Oản những con cua càng lớn bụng đầy trong mấy cái thùng gỗ to, nàng : "Vậy cũng , Đại Hải ca mua giá rẻ, lợi nhuận ắt sẽ cao hơn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-215.html.]

Tưởng Đại Hải lớn, gật đầu: "Ha ha ha, chẳng giấu gì , mua tôm cua với giá hai văn một cân, mỗi cân lãi một văn!"

Giang Oản Oản gật đầu: "Vậy thì ạ."

Cuối cùng, Giang Oản Oản xào một đĩa tôm hùm chua cay thiết đãi , chỉ bấy giờ Tưởng Đại Hải mới hân hoan cáo từ.

Giờ đây, rằng tôm cua bọn họ bán giá mấy chục văn một cân, nhưng dầu mỡ gia vị của thứ dễ kiếm. Hắn thừa hiểu đó là những thứ chẳng thể thiếu. E rằng chỉ Giang Oản Oản mới đủ tài biến thứ hải sản thành mỹ vị; cùng nương tử từng thử tại gia, song mùi vị cuối cùng tanh nồng đến chẳng nuốt nổi.

Dẫu nhị vị chỉ trả ba văn tiền một cân, vẫn lấy thỏa mãn lắm , nếu bọn họ, e rằng chẳng kiếm nổi dù chỉ một văn.

Tưởng Đại Hải ngửi thấy mùi tôm còn vương tay, xe bò chẳng kìm lòng mà nếm thử vài con, phần còn , dành cho nương tử, mẫu và nhi tử, những ngày đêm mong ngóng thưởng thức hương vị .

Hôm nay, hiếm hoi trời quang mây tạnh, nắng gay gắt lạ thường. Đoàn Đoàn mè nheo nũng, Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì mềm lòng đành dẫn tiểu tử tới tiệm.

Lúc , Tần Tĩnh Trì đặt một chiếc quầy nhỏ góc phòng bếp, vặn thể cho Đoàn Đoàn quầy. Nghĩ đến lát nữa công việc sẽ vô cùng bận rộn, Tần Tĩnh Trì liền khóa cửa quầy hàng , dù chỉ một Đoàn Đoàn ở trong đó cũng chẳng .

Sau đó, cùng Lâm Lộ, Lâm Giang cùng chuyển tôm cua Tưởng Đại Hải mang tới.

Lần , lượng tôm cua Tưởng Đại Hải đem đến nặng đến bốn năm trăm cân.

Thấy mấy vại nước trong phòng bếp vẫn còn đầy ắp tôm cua, ba bèn quyết định chuyển bộ sân .

Kỳ thực, sân chính là một căn lều cỏ tranh rộng rãi do Tần Tĩnh Trì và Tần phụ dựng lên, vặn thể nuôi giữ tôm cua bên trong.

Loading...