mà ở trong căn nhà mới chuẩn riêng cho tiểu tử một phòng ngủ, khi đó tìm cách lừa tiểu tử ngủ riêng mới .
"Oản Oản và Đoàn Đoàn vẫn còn đang ngủ ?"
Tần Tĩnh Trì lúc mới tỉnh táo , đáp: "Vâng ạ, nương cứ để hai mẫu tử ngủ thêm một lúc ạ."
mà chẳng bao lâu , Giang Oản Oản và Đoàn Đoàn thức dậy. Khi nàng bế Đoàn Đoàn đang nhắm chặt mắt khỏi phòng ngủ thì đụng Tần mẫu.
"Nương, nương tới từ khi nào ?"
Tần mẫu : "Mới đây thôi, con mau đưa cháu ngoan cho bế ."
Giang Oản Oản lắc đầu: "Tiểu tử vẫn còn tỉnh hẳn, con định bế tiểu tử rửa mặt một cái, lẽ mất một hồi nữa mới tỉnh táo ."
Mèo Dịch Truyện
Tần mẫu : "Nếu thì cứ để tiểu tử ngủ thêm một lúc nữa , dù trời cũng lạnh."
Lúc , đúng lúc Tần Tĩnh Trì tới, thấy thì : "Thằng oắt con mới sáng sớm dậy , một lúc ngủ tiếp. Nương, nương cứ mặc kệ tiểu tử , bây giờ tiểu tử đang lười biếng chỉ uốn éo nũng với Oản Oản thôi."
Đoàn Đoàn thấy phụ chuyện, bé mơ màng mở to đôi mắt chu miệng phản bác: "Đoàn Đoàn nũng, Đoàn Đoàn chỉ đang buồn ngủ mà! Hơn nữa nương thích bế Đoàn Đoàn, nương, nương thấy đúng ạ?"
Giang Oản Oản vỗ lưng tiểu tử, nàng : "Đoàn Đoàn đúng, nương thích bế Đoàn Đoàn."
Tiểu tử thấy thì kiêu ngạo Tần Tĩnh Trì, cái miệng nhỏ vểnh lên cao.
Tần Tĩnh Trì bất lực nở nụ , giơ tay bóp lấy cái miệng nhỏ của bé: "Con đang kiêu ngạo đấy."
"A... Ha, ha phụ buông ."
Giang Oản Oản trừng mắt Tần Tĩnh Trì: "Chàng đừng trêu chọc Đoàn Đoàn nữa."
Tần Tĩnh Trì nàng, đành buông tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-251.html.]
Đoàn Đoàn mở to mắt , đó ôm chặt lấy cổ Giang Oản Oản: "Nương, phụ đáng ghét như chứ, hừ..."
"Được , để nương dẫn con rửa mặt nấu mì cho con ăn, đó con cùng phụ và nương tới trang trí nhà mới của chúng nhé."
Đoàn Đoàn thấy Giang Oản Oản , bé vui vẻ khoa tay múa chân: "Trời ơi! Được ạ!"
Tần Tĩnh Trì vội vàng đỡ lấy tiểu tử đang nghịch ngợm, véo gáy của bé : "Đừng nghịch linh tinh trong lòng nương, nương bế con đó."
Đoàn Đoàn chột lè lưỡi: "Vâng ạ, Đoàn Đoàn ."
Ăn sáng xong, cả nhà lập tức tới căn nhà mới. Hôm nay, Tần Tĩnh Nghiễn tới đây. Bây giờ, thường xuyên lên huyện tìm Lý Tuyết Trân, tâm trí của đều đặt hết thê tử tương lai.
Tần mẫu ghét bỏ : "Mấy ngày nay, A Nghiễn đang loay hoay thứ gì chẳng , đêm hôm khuya khoắt mà vẫn còn thắp đèn."
Giang Oản Oản : "Nói chừng a đang truyện gì đó thôi ạ."
Đoàn Đoàn nàng nắm tay, đôi mắt sáng lấp lánh, bé ngẩng đầu, kiêu ngạo thốt: "Đoàn Đoàn rõ điều ! Tiểu thúc thúc cho tiểu di một cây trâm đó ạ, chính là do tiểu thúc thúc lén kể với Đoàn Đoàn!"
Tần Tĩnh Trì : "Thảo nào mấy hôm tiểu tử xin mấy miếng gỗ ở chỗ của ."
Nói đến đây, Tần mẫu tiếp lời: "Hôm nay, tiểu tử tìm Tuyết Trân , bánh táo hôm qua các con đưa đến, chúng đều thấy ngon nên bảo tiểu tử mang tặng cho Tuyết Trân."
Giang Oản Oản đáp: "Trong nhà vẫn còn nhiều lắm ạ, lát nữa cha nương hãy mang về dùng dần ạ."
"Được, , ."
Trong lúc hàn huyên, đến cổng tân gia. Giang Oản Oản mở khóa, khi bước , trong nhà mới bày một đống đồ đạc, thảm trải, chăn gối cùng ga giường.
Giang Oản Oản bảo Tần Tĩnh Trì ôm bộ chăn gối và ga trải giường lên lầu.
Còn nàng cùng Tần mẫu sẽ dọn giường , đó mới đến ghế sô pha tầng.