Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 276

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:45:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói đoạn, y vội vã khỏi quán, chạy thẳng sang hiệu lẩu bên cạnh.

Lâm Giang trong quán, bất lực lắc đầu song nghĩ dù cũng là cơ nghiệp của họ, cũng chẳng tổn hao gì.

"Chủ quán, điểm món! Lẩu của các ngươi là loại mỹ vị gì?"

Tần Tĩnh Trì thấy khách , liền với Tần Tiểu Quang bên cạnh: "Tiểu Quang, mau tiếp đón khách nhân!"

"Đã rõ, Tĩnh Trì ca! Đệ ngay đây!"

Tần Tiểu Quang vốn là thiếu niên họ hàng đôi chút với Tần Tĩnh Trì. Phụ mẫu y hạng ngang ngược, bản y chăm chỉ, bởi Tần Tĩnh Trì liền gọi y đến trợ giúp.

Tần Tiểu Quang đến mặt Trương Đại Trụ, khẽ mỉm , lấy thẻ thực đơn bằng gỗ, trong tay còn ôm một cuốn sổ nhỏ, : "Khách quan dùng món gì? Ngài loại nước lẩu nào?"

Bởi tiểu nhị nào cũng tường chữ nghĩa, thực đơn thảy đều họa hình minh họa đơn giản, bên cạnh là tên món ăn cùng giá tiền niêm yết. Sau vài ngày huấn luyện, đều thông thạo các món trong thực đơn.

Mỗi món ăn đều đánh hiệu, giản đơn dễ nhớ. Các tiểu nhị chỉ cần ghi hiệu món ăn khách gọi sổ nhỏ, liền thể đối chiếu mà mang món ăn lên phục vụ.

Trương Đại Trụ cầm thực đơn lên xem, chỉ rau củ, thịt tươi hoặc các loại viên, y cau mày hỏi: "Đây chẳng đồ ăn chế biến sẵn ư?"

Tần Tiểu Quang giải thích: "Lẩu của chúng là đồ ăn sẵn, mà là chỉ dọn nước lẩu lên , đó khách nhân gọi các món để nhúng ăn kèm."

Trương Đại Trụ cau mày, nhúng đồ ăn nước thì gì là ngon miệng, chẳng bằng thưởng thức tôm lớn cua hấp cách thủy, những món đó mỹ vị hơn bội phần.

Song đến , đành ăn thử vài món. Bữa thưởng thức hải sản tươi ngon!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-276.html.]

Mèo Dịch Truyện

"Nước lẩu của các ngươi loại nào?"

Tần Tiểu Quang : "Nước lẩu lẩu uyên ương và lẩu cay truyền thống. Nếu khách nhân nào ưa cay nồng thì gọi lẩu cay, nếu thích thì gọi lẩu uyên ương. Lẩu cay độ cay chia ba cấp: Thiểu cay, trung cay và đại cay, thảy đều tùy theo khẩu vị của ngài mà lựa chọn."

Trương Đại Trụ là thích ăn cay, : "Vậy cho một nồi lẩu cay! Trung cay !"

"Được! Vậy ngài xem gọi thêm món gì nữa?" Sau đó chỉ thực đơn giới thiệu từng món một: "Có thịt bò ướp cay, thịt ba chỉ, dày, tôm viên, đậu phụ, món chả cá, cải thảo, khoai tây, củ cải, thịt cá, tiểu thịt viên, rong biển..."

"Ngài thể chọn những món . À , dày nhiều, một con bò cũng chẳng bao nhiêu. Nếu ngài ưa chuộng, e rằng nhanh tay, bằng , ngày mai trở e rằng hết sạch."

Trương Đại Trụ thực đơn, cũng hy vọng sẽ ngon, y giới thiệu thì tùy ý chọn một ít thịt và rau, : "Được thôi, xin lấy thịt bò, thịt ba chỉ, đậu phụ, tôm viên, khoai tây, cả món dày ngươi nhắc. Còn rong biển đây là thứ gì? Cũng gọi một phần dùng thử xem."

"Rong biển, đúng như tên gọi, là một loại thực vật sinh trưởng nơi biển cả, vị mỹ mãn."

Trương Đại Trụ gật đầu: "Được ! Vậy ngươi mau mau dọn món lên !"

Trong lúc Trương Đại Trụ chờ đợi, những khách nhân đến ở các bàn khác, nước lẩu và các món ăn kèm cũng bưng lên.

Chỉ thấy một chiếc xe đẩy gỗ đa tầng đẩy đến, đó đặt từng đĩa mỹ vị. Tiếp theo, một chiếc nồi sắt trông tựa cái chậu nhỏ bưng lên. Chiếc nồi sắt đó chế tác vô cùng tinh xảo, đáy nồi còn nối liền với một chiếc hộp sắt vuông vức. Hộp sắt một lỗ hở vặn một nắm tay trưởng thành, qua đó, thể trông thấy than hồng đang rực cháy bên trong.

Song Trương Đại Trụ cũng mải chú ý lâu, bởi lẽ, chỉ chốc lát , nước lẩu đỏ au trong nồi, than hồng nung nóng, dần dần sôi sục, một làn hương cay nồng nức mũi liền lan tỏa khắp bốn phía.

Trương Đại Trụ tự chủ mà nuốt khan, trong lòng bỗng dấy lên niềm mong chờ khôn xiết, cũng chẳng còn yên vị nữa, liên tục dõi mắt về phía lối , mong đợi món ăn mang lên.

Còn ở phòng riêng lầu cao, cả nhà Lý Viễn đều ăn uống ngon miệng đến độ chẳng buồn ngẩng đầu.

Loading...